Như Đoá Hoa Sương ( Truyện “chắc là” Ngắn | Gào )
Phần 7: Vì cô đơn nên yêu một người. Vì yêu một người nên càng cảm thấy rất cô đơn.
“Không ai có thể đánh mất dù là quá khứ hay tương lai - làm sao con người có thể đánh mất thứ mà họ không có? Chỉ có khoảng khắc hiện tại là có thể bị cướp đi. Và nếu đó là tất cả những gì họ có, thì còn gì khác có thể bị đánh mất nữa đâu?” - MARCUS AURELIUS
Như hầu hết những người trẻ tuổi khác, tôi thường xuyên thức khuya. Cho dù ai cũng thừa biết rằng, thức khuya hại cho sức khoẻ và là điều chẳng nên làm thường xuyên. Nhưng sự tĩnh lặng của màn đêm luôn có một sức quyến rũ kỳ lạ. Đôi khi, tôi cảm thấy đêm thật bận rộn. Nhưng khác với sự bận rộn của ban ngày, khi màn đêm xuống, chúng ta bận rộn một cách thong thả hơn với những gì mình thích.
Nghĩ lại thì, suốt khoảng thời gian chúng tôi bên nhau, là khoảng thời gian tôi ngủ ngon giấc nhất. Mỗi lần ở bên anh, anh đều đưa tay cho tôi gối đầu lên, suốt cả một đêm. Nếu tôi cựa mình, anh sẽ vòng tay ôm tôi lại, rồi vỗ nhẹ cho tôi ngủ ngon. Giống như dỗ dành một đứa trẻ vậy. Sau tất cả những cảm giác thăng hoa loé lên rồi chợt tắt, người phụ nữ sẽ luôn nhớ nhất cảm giác an toàn khi ở bên cạnh người đàn ông của mình. Chẳng phải thế sao?
Yêu đôi khi đơn giản chỉ là một giấc ngủ ngon trong vòng tay đối phương.
Mặt Trời có một cuộc sống vô cùng rượt đuổi. Anh bận rộn. Rất bận rộn. Đó là cái giá phải trả cho thành công. Chẳng ai thành công sớm mà thong dong bao giờ. Đừng tin vào những bài học làm giàu trong sách vở, hay lời răn dạy của những chuyên gia quản lý thời gian bằng miệng. Họ xây dựng lên một cuộc sống lý tưởng hoàn toàn không có thật. Tất cả những người thành công mà tôi biết đều cống hiến thời gian của họ từng phút giây cho sự nghiệp, trong đó bao gồm rất nhiều mối quan hệ cần phải duy trì, chăm sóc và quan tâm.
Không có ngoại lệ.
_________
Quay trở về đêm hôm đó, chúng tôi đã ở bên nhau. Chẳng phải như những đứa trẻ mới rung động lần đầu. Nhưng cảm xúc khi ở bên anh luôn rộn ràng, hoang dại và đầy mới mẻ với tôi. Tôi không phải cô bé mới lớn rụt rè. Nhưng lúc bên anh, tôi vẫn luôn thấy mình bé nhỏ. Anh luôn dẫn dắt tôi. Dẫn dắt cả tâm trí lẫn thể xác, dẫn dắt cả tình yêu với một phần tâm hồn chìm đắm trong mộng tưởng mà anh xây dựng nên.
Anh rất mãnh liệt, không chỉ ở đêm đầu tiên của chúng tôi ở hòn đảo xa xôi ấy. Mà cả sau này, mỗi lần chúng tôi bên nhau, anh đều mãnh liệt và thô bạo như vậy. Anh có vẻ là người thích sở hữu. Nó thể hiện qua mọi cử chỉ, hành động và cả cách anh chiếm lấy cơ thể tôi. Anh luôn để lại trên cổ và gần xương quai xanh của tôi những vết bầm tím như đánh dấu chủ quyền. Có lần, tôi nói với anh, khi anh tiến đến như thể đang muốn … cắn cổ tôi vậy: “Đừng làm thế! Em không muốn để lại hickey. Lần nào cũng cả nửa tháng mới hết. Đau lắm.”
Nhưng anh mặc kệ, phớt lờ lời tôi nói.
Anh là thế. Luôn luôn làm điều bản thân muốn. Thiêu đốt tất cả những gì cản trở mong muốn và con đường phía trước của anh.
Tất cả ở đây, có thể, gồm có cả… tôi trong đó.
Sau đêm đầu tiên bên nhau, chúng tôi vẫn tỏ ra bình thường với tất cả mọi người xung quanh. Nhưng rõ ràng, mối quan hệ này đã bước sang một giai đoạn mới. Chuyện ngủ với một ai đó ở thời đại này, không chứng minh điều gì to tát cả.
Nhưng việc ngủ với người mình yêu, lại khác, nó đã mở sang trang mới với sự tin tưởng và kỳ vọng lớn hơn vào mối quan hệ. Kỳ vọng ở đây không mang hàm ý hôn nhân hay ràng buộc. Kỳ vọng chính là cảm giác như mình đã chắc chắn là một phần rất gần, rất gần với người mình yêu thương. Sự tiếp xúc thể xác của những kẻ đang yêu không đơn thuần chỉ là thoả mãn dục tính bên trong mỗi người. Khi yêu, nó còn là xúc tác cho tâm hồn gần nhau thêm một chút.
Tôi không còn đặt cho mình quá nhiều câu hỏi hay lo lắng vẩn vơ nữa. Những tuần sau đó có lẽ là khoảng thời gian đẹp nhất trong mối quan hệ của chúng tôi. Mọi thứ đều yên bình trôi qua.
Anh Long tài xế đã xin đi làm trở lại. Việc muốn ở nhà thường xuyên với vợ con cũng không thể thay cho việc cần có một thu nhập tốt để nuôi sống cả gia đình. Sau một thời gian chăm vợ sinh nở, anh đã không thể tìm kiếm được một công việc nào có thu nhập tốt hơn làm tài xế cho Mặt Trời. Chính vì vậy, anh ấy xin quay trở lại.
Nhìn anh Long ái ngại, rụt rè, khó khăn lắm mới mở lời được, thực sự trông rất đáng thương. Anh ấy to lớn, nhìn hơi bặm trợn nhưng vô cùng hiền lành. Anh Long đã làm việc cho Mặt Trời nhiều năm, vốn kiệm lời, tài xế riêng thì nên như thế. Vì trên xe, có mọi bí mật, vậy nên Mặt Trời rất vui mừng chào đón anh Long trở lại.
Anh ấy cũng là người duy nhất, à không, ngoại trừ Quang, biết mối quan hệ của tôi và Mặt Trời.
Một tuần trước sinh nhật tôi, vào đầu tháng 5, anh ấy phải đi công tác. Nhìn vào lịch trình, tôi có thoáng chút buồn, vì có vẻ như anh ấy sẽ không về kịp sinh nhật của tôi.
Nhưng nghĩ lại thì ngày đấy tôi sống thật buồn cười. Rõ ràng là rất mong đợi những bất ngờ lãng mạn vào ngày sinh nhật. Nhưng lại luôn tỏ ra chẳng quan trọng lắm.
Tôi nhận ra lúc đó, mình theo đuổi tôi của lúc này, tôi của rất nhiều năm sau mới có thể là tôi của những năm hai mươi đầy khao khát.
Đến một lúc nào đó, bạn thậm chí đủ bận rộn để quên đi sinh nhật của chính mình. Bạn sẽ bật cười thấy bản thân khi xưa thật ngốc nghếch khi muốn háo hức mà lại cứ phải cố tỏ ra đã trưởng thành.
Trước lúc anh bay, anh nói với tôi rằng:
- Anh sẽ cố gắng về trước ngày Lucy về.
Tôi có đôi chút hụt hẫng nhưng vẫn mỉm cười, hôn anh chúc anh đi thuận lợi.
Anh phải về trước ngày Lucy về nước là đúng rồi, bởi đó là con gái anh mà. Tôi đâu thể ghen tị với một đứa trẻ. Vậy là quá hẹp hòi, xấu tính. Nhưng không biết, anh có nhớ rằng sắp đến sinh nhật tôi không nhỉ?
Tôi nhanh chóng xua đi suy nghĩ đó.
Năm nào mà chả có sinh nhật. Sao cứ phải đặt nặng làm gì?
Anh dặn anh Long ở nhà đưa đón tôi trong một tuần anh đi công tác. Nhưng tôi cảm thấy việc này rất phô trương và không cần thiết. Nên đã nói anh Long cứ thoải mái nghỉ phép một tuần để chăm sóc vợ con. Tuần đó, tôi đi làm bằng chú xe ôm quen thuộc. Cảm thấy yêu đương thật tốt, nhưng những ngày không có anh ở đây, tôi rất nhớ, cũng lại cảm thấy… rất tự do.
Xét cho cùng khi ấy tôi con trẻ, người trẻ thường muốn nhiều thứ lắm.
Về tôi và Quang, có lẽ tình cảm của Quang dành cho tôi, chỉ mình tôi cảm thấy rằng nó chẳng có gì sâu đậm kiểu yêu đương như người ngoài vẫn nghĩ. Từ sau chuyến công tác Philipine, thì ngoài gặp nhau ở công ty, thì ít khi chúng tôi nói chuyện riêng lắm.
Quang chưa từng theo đuổi tôi quá đỗi nhiệt tình. Cậu ấy vốn dĩ vẫn luôn trêu chọc, nửa đùa nửa thật. Sau này, khi chúng tôi trở nên thân thiết và hiểu nhau nhiều hơn, tôi cảm thấy sự vô tư của Quang giống như một lớp vỏ bọc che giấu đi tất nhiều thương tổn.
Chủ tịch có ba đời vợ, mẹ của Quang là vợ thứ hai. Người vợ đầu vì không thể sinh con được, nên hai người đã chia tay. Lúc chủ tịch lấy mẹ Quang, bà ấy là hoa hậu, rất đẹp và có sự nghiệp rực rỡ. Nhưng đoá hoa rực rỡ ấy, đã lui về hậu phương để chăm sóc chồng con, sau khi sinh Quang. Nếu chỉ có thế thôi, thì bức tranh cuộc đời của cậu ấy sẽ được xem là đẹp. Chẳng có chút buồn bã nào.
Nhưng mẹ Quang ngoại tình, và người mà bà ấy ngoại tình lại chính là tài xế của gia đình. Tất nhiên, chủ tịch đã không chịu được đả kích này. Họ đã chia tay, một cuộc chia tay không hề êm đẹp.
Thực ra bất cứ cuộc chia ly nào đều có lý do rất dài đằng sau đó, không chỉ có thể tóm tắt bằng một hai câu thiếu đầu, thiếu cuối.
Cuối tuần đợt Mặt Trời đi công tác, bỗng Quang nói chở tôi về, rồi lại rủ tôi đi uống một chút. Có vẻ hôm đó, tâm trạng cậu ấy hơi trùng. Nên tôi không muốn bỏ rơi bạn bè, liền đồng ý. Chúng tôi có đi một quán rượu vang vắng vẻ, ngồi chill một chút như hai người bạn. Quang trầm tư khác hẳn ngày thường, cậu ấy đã trong thoáng chốc mở cửa cho tôi bước vào trong một phần ký ức.
Trong mắt tôi, chủ tịch không phải là người xấu. Ông rất trầm lặng và kiệm lời. Nhưng có vẻ như ông là người đặc biệt không thích, cực kỳ ác cảm với những người trong showbiz. Mọi dự án quảng bá của chúng tôi cho các dự án, đều không sử dụng gương mặt đại diện nữ là ca sĩ, diễn viên hay hoa hậu. Mà chủ yếu sử dụng chính nguồn lực bên trong.
Vợ ba của chủ tịch cũng là một người phụ nữ bình thường, không phải một người nổi tiếng như mẹ của Quang trước đây.
Quang bảo rằng từ khi vào tiểu học, đã luôn nghe những âm thanh ồn ào trong chính ngôi nhà hiếm có ngày bình yên của mình. Chủ tịch rất ít nói, nhưng mẹ cậu thì lại muốn ông ấy nói. Để gây sự chú ý với chồng, chứng minh mình tồn tại trong căn nhà ấy, bà ấy đã cố gắng làm mọi thứ, từ đập phá cho đến đánh cả Quang. Và cuối cùng, bà ấy đã “all in” cho cuộc hôn nhân này bằng việc ngoại tình chấn động.
Rồi Quang hỏi tôi:
- Dù mẹ em có đáng trách. Nhưng cũng thật khổ sở đúng không? Sống trong ngôi nhà rộng nhưng sự tồn tại của mình giống như không tồn tại.
Tôi không biết sâu xa căn nguyên của những im lặng và ồn ào trong quá khứ mà Quang đã có là gì? Nhưng xét cho cùng đối với mọi đứa trẻ, không vật chất nào có thể thay thế một tuổi thơ bình yên. Tôi cũng giống Quang, bố mẹ tôi cũng chia tay nhau. Nhưng tôi may mắn hơn cậu ấy, rằng bố mẹ tôi chưa từng một ngày cư xử với nhau tệ bạc.
Bỗng dưng tôi có một sự đồng cảm da diết với Quang, tôi cảm thấy bằng một cách nào đó, chúng tôi thật hiểu những gì đối phương đã từng trải qua. Và giờ, chúng tôi giống nhau, vì chúng tôi đều chỉ có một mình, sau tất cả.
Quang mỉm cười, cầm ly rượu vang đỏ xoay nhẹ rồi chạm khẽ vào ly của tôi, đưa lên uống vơi một nửa:
- Em sợ trở thành người giống bố. Và cũng sợ lấy một người vợ giống mẹ.
Tôi nhìn vào ánh đèn đang sóng sánh phải chiếu trên ly rượu của mình. Tiếng nhạc jazz nhẹ nhàng, vô thức tôi đáp:
- Quá khứ chỉ là quá khứ thôi. Sợ hãi quá khứ sẽ bỏ qua hiện tại đấy. Thời buổi này, đâu cần quan tâm quá đến hôn nhân.
Quang nhìn tôi, nhếch mép cười. Đôi mắt cậu ấy hơi đỏ. Chậm rãi rót thêm rượu vào ly của chúng tôi, Quang nói:
- Chị có vẻ không thích kết hôn nhỉ? Đám con gái chẳng phải luôn mơ về đám cưới à? Rồi sinh bao nhiêu đứa con? Gọi nhau vợ vợ chồng chồng.
Tôi cười, Quang nói đúng, ngay cả lúc này khi đang rất yêu Mặt Trời, tôi cũng chưa từng nghĩ đến chuyện kết hôn. Tôi luôn cảm thấy cứ yêu nhau là được rồi. Đâu nhất thiết phải ràng buộc nhau bằng hôn thú. Đặt tên cho một mối quan hệ làm tất cả những người bên trong nó đều áp lực.
- Ừ, không thích. Cảm thấy ngột.
Quang lại uống rồi hỏi:
- Thế với anh Minh thì sao? Chị không xác định gì à?
Tôi cười:
- Thật may là anh ấy đã có con rồi. Chắc anh ấy cũng sẽ cảm thấy thoải mái hơn nếu cứ chỉ bên nhau thôi và đừng khoác thêm chức danh nào cả. Chị nghĩ thế!
Quang lấy ngón tay búng vào trán tôi khiến tôi vừa đau vừa giật mình, khẽ kêu oái. Cậu ấy nói:
- Đàn ông khi yêu sẽ muốn sở hữu. Nếu người ta không muốn ràng buộc và không chấp nhận bị ràng buộc, họ có thể đi bất cứ lúc nào. Đôi khi, bà chị à, ai đó muốn xích chị lại cũng là thể hiện tình yêu đấy. Dù anh Minh có con rồi, nếu yêu chị, vẫn sẽ muốn có con chung của hai người. Chị chưa từng nghĩ đến à?
Đúng, tôi chưa từng nghĩ tới. Cũng không muốn nghĩ tới.
Quang ghé sát vào tai tôi:
- Thế là em vẫn có cơ hội đúng không? Hay hôm nay mình thử gì đó mới không?
Tôi đẩy Quang ra:
- Vớ vẩn! Đùa ít thôi. Say rồi đấy! Chẳng có cơ hội nào đâu.
Quang phá lên cười:
- Nếu chị yêu em, em sẽ cưới chị.
Tôi cũng cười:
- Nếu cưới nhau, chị sẽ là chồng, còn em là vợ. Cái thứ đàn ông gì mà thích đòi cưới. Người ta chạy còn không xong.
Quang đáp:
- Đổi cách xưng hô đi, cho hợp với mối quan hệ trong tương lai của chúng ta. Sương ơi, Quang chờ nhé!
Bỗng điện thoại tôi reo, anh gọi video call. Nhìn màn hình một lúc, tôi ấn từ chối cuộc gọi. Quang ngó sang: “Sao thế? Sao không nghe?!”
Tôi không trả lời Quang. Nhắn lại cho anh: “Em đang đi bar với bạn. Ồn lắm.”
Anh nhắn lại: “Bar nào? Say chưa?”
Tôi chụp cho anh hình quán. Anh nhắn: “Ừm”
Một lúc sau lại nhắn: “Để anh gọi Long qua đón.”
Tôi trả lời: “Không cần đâu. Bạn em đưa về.”
Anh im lặng và không nhắn thêm gì nữa.
Quang hỏi:
- Sao chị không nói là đi với em?
Tôi cũng không biết vì sao nữa. Chỉ là tôi cảm thấy không cần thiết phải nói. Tôi cũng đâu nói dối gì? Chỉ là không kể quá chi tiết khi mà anh không hỏi thôi. Cũng chẳng có gì quan trọng cả.
________
Sang tuần vào ngày sinh nhật tôi, đêm hôm đó, tôi vẫn nghĩ chắc anh sẽ nhắn tin chúc mừng tôi vào đúng 0 giờ. Chẳng phải ai cũng mong lời chúc mừng sinh nhật đầu tiên trong ngày sinh, sẽ là đến từ những người thân của mình sao? Nhất là khi, anh đang không có ở đây. Nhưng không, có bốn người nhắn tin chúc mừng sinh nhật tôi lúc 0 giờ, nhưng không có anh. Đó là mẹ, bố, Quang và cô bạn thân lúc này vẫn đang du học thạc sĩ ở Nhật Bản.
Tôi có chút hụt hẫng không hề nhẹ.
Nhưng tôi vẫn kệ, không hề nhắn tin gì cho anh cả.
Tôi muốn chờ thêm, xem liệu anh có nhớ gì đến tôi không?!
Sáng đến công ty, Quang hỏi tôi hôm nay có làm gì vào sinh nhật không? Tôi nói rằng đã ăn tối mừng sinh nhật với bố mẹ từ tuần trước. Thực ra, tối nay vốn định về nhà sớm video call với Mặt Trời. Nhưng có vẻ anh ấy không có thời gian dành cho tôi rồi. Nên nhìn chung là không có kế hoạch gì đặc biệt cả.
Tôi nói: “Không! Như mọi ngày. Đi làm xong đi về.”
Quang búng tay: “Good! Vậy lát đi với em! Em bao sinh nhật. Sinh nhật phải vui chứ!”
Chiều, tan làm, vẫn không hề có động tĩnh gì của anh. Quang đưa tôi về nhà để thay đồ. Sau đó, cậu ấy đi về để thay quần áo và sẽ quay lại đón tôi vào lúc 9 giờ tối.
Tôi tắm rửa, chọn cho mình một bộ váy lụa đỏ ôm sát, trễ ngực, rất tôn dáng. Giữa ngực, chỗ gần xương quai xanh có một vết tím do đêm trước khi đi công tác anh “để lại”, tôi lấy phấn cố gắng che đi vì hôm nay mặc chiếc váy này, vết tím rất dễ đập vào mắt người đối diện.
Trang điểm, duỗi tóc nhẹ. Rồi ngồi bần thần nhìn điện thoại thở dài.
Điện thoại rung, tin nhắn đến, tôi vội vàng chộp lấy. Là tin nhắn của anh. Lúc đó, tôi đã mừng rỡ biết bao. Nhưng mở ra lại là: “Em ăn tối chưa? Ngày mốt anh về, sau đó anh đợi ở sân bay đón Lucy luôn. Nói anh Long ra đón anh trễ một chút vì chờ Lucy hạ cánh sau anh 1 tiếng.”
Hết. Nội dung tin nhắn chỉ đơn giản vậy. Không khác nào tin nhắn giao việc cho trợ lý xếp lịch trước đây.
Thất vọng. Tôi nhắn lại: “Ok anh.”
Muốn nhắn thêm: “Hôm nay là sinh nhật em đấy.” Nhưng lại thôi.
____________
Tối hôm đó, Quang và một vài người bạn đặt bàn tại một club nổi tiếng trong thành phố. Tôi ít khi đi club vì không thích ồn ào cho lắm. Nhưng Quang nói hôm nay hãy phá lệ đi, thả lỏng bản thân một chút.
- Xoã một hôm đi Sương bà già ơi. Hôm nay xinh đấy!
Cậu ấy vừa nói vừa lôi trong túi ra một chiwecs hộp, đưa cho tôi rồi nói:
- Chúc mừng sinh nhật.
Tôi mỉm cười nhận lấy:
- Cám ơn nhé!
Quang bảo:
- Mở ra đi
Tôi chiếc hộp nhỏ be bé màu xanh dương, bên trong là một chiếc dây chuyền nhỏ có mặt trăng khuyết ôm lấy một ngôi sao nhỏ, gắn viên đá lấp lánh màu xanh đậm bé xíu. Rất xinh.
Quang hỏi:
- Thích không?
Tôi gật đầu:
- Đẹp! Có mắt thẩm mỹ đấy! Cám ơn 100 lần nhé! Rất thích.
Quang chìa tay ra hất cằm, ra hiệu tôi đưa lại cho cậu ấy chiếc dây chuyền. Quang xoay vai tôi lại, rồi vén tóc:
- Để em đeo cho. Hôm nay mặc cái váy này hợp đấy. Người lùn xấu như chị nên mặc đồ đẹp vào để tăng giá trị thẩm mỹ lên nhớ! Suốt ngày mặc đồ công sở trông như hâm dở.
Tôi nhăn mặt:
- Chê bai ít thôi. Ghét của nào trời trao của nấy! Chê lùn chê xấu, mai mốt yêu phải ai còn lùn xấu hơn tôi.
Quang bật cười:
- Ơ thật không? Thế thì Quang ghét cay ghét đắng Sương xấu xí lùn tịt.
_________
Đêm hôm đó, tôi đã uống rất nhiều. Phần vì không khí trong club, phần khác vì tâm trạng có đôi chút chông chênh. 11 giờ 30 phút, màn hình Led của Club hiện lên chữ: “Happy birthday Ms An Sương.”
Quang và các bạn hú hét, xoay người tôi quay lại nhìn về phía Dj. Nhạc Happy Birthday remix vang lên, Dj còn không ngừng: “Happy Birthday Ms An Sương. Một món quà đến từ Mr. Huy Quang.”
Tôi buồn cười, thấy trẻ trâu như thế này thỉnh thoảng cũng vui ra phết.
_______
Khoảng một giờ sáng, tôi nói muốn về nghỉ vì đã hơi say rồi. Thấy mặt tôi đỏ au, Quang nói tôi ra ngoài đợi một chút, cậu ấy đi lấy xe.
Tôi đứng đợi Quang trước cửa, buổi đêm, không khí thật dễ chịu. Bên ngoài, cũng không ồn ào như trong club. Tôi cảm thấy nhẹ nhõm hơn hẳn.
Bỗng có hai cô gái trẻ, có thể là bằng hoặc kém tuổi tôi, một cô bé mặc chiếc đầm bodycon ánh kim, một cô còn lại tóc dài nhuộm xám, mặc váy ngắn da màu đen, tiến lại gần tôi.
Cô gái váy ánh kim hỏi:
- Chị có lửa không?
Tôi lắc đầu.
Cô ấy lại hỏi:
- Chị không hút thuốc à?
Tôi vẫn lắc đầu. Không để ý hai người bọn họ. Tôi không nhu cầu làm quen hay giao tiếp với ai lúc này.
Cô gái váy ánh kim đưa điếu thuốc lên, lấy bật lửa trong túi châm và hút một hơi dài.
Tôi nhăn mặt khó chịu. Rõ ràng cô ta có bật lửa, sao lại còn hỏi tôi? Bắt chuyện kỳ cục.
Cô ta nói:
- Không hút thuốc, chắc cũng không chơi thuốc. Vậy là gái ngoan à? Gái ngoan sao lại đi giật bồ giật chồng người khác?
Tôi chưa kịp phản ứng gì, cô ta liền dí điếu thuốc đang hút dở vào ngực tôi.
Giật mình, do không đề phòng, tôi chỉ kịp hất điếu thuốc ra khỏi người. Nhưng đã bị bỏng một vết. Chưa kịp nói gì thì cô ta lao vào túm tóc tôi, lấy đế giày gót nhọn đạp vào bụng, khiến tôi ngã lăn ra đường.
Cô gái còn lại, đứng quay phim bằng điện thoại, không ngừng nói:
- Ngoại tình à? Cướp chồng à?!
Sau khi tôi bị xô ngã, loạng choạng đứng dậy:
- Chúng mày làm cái gì đấy hả?!
Cô gái mặc váy ánh kim chỉ tay vào mặt tôi:
- Mày yên phận làm gái ngoan đi. Đừng dở trò cướp giật. Tao cảnh cáo mày đấy!
Rồi cô ta giơ tay lên định tát tôi. Nhưng tôi đã đỡ được và bẻ ngược tay cô ta lại. Máu điên của tôi đã dồn lên tới não. Chẳng biết vì sao mình lại rơi vào tình huống này. Nhưng tôi không phải loại người dễ dàng để ai muốn đánh muốn chửi gì cũng được. Đi với bụt mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy, con thú trong tôi như muốn xổ lồng rồi đấy.
- Này, mấy con ranh con! Tao không biết chúng mày là ai. Đừng có mà láo lếu. Mày thích gây chuyện đúng không?! Được!
Nói dứt lời, tôi bẻ tay cô ta ra đằng sau, túm tóc giật ngược lại dí sát mặt vào cái điện thoại mà bạn cô ta đang cầm để quay lại.
- Mày thích quay đúng không? Quay cho rõ mặt bạn mày đi!
Cô gái kia bỗng chốc trở nên ú ớ. Còn cô gái váy ánh kim thì cố gắng gồng mình giật người khỏi tay tôi. Miệng liên tục chửi bới tục tĩu.
Đúng lúc này, Quang chạy xe tới. Thấy cảnh tượng đang diễn ra, Quang vội vàng chạy tới, kéo tay tôi ra.
- Chuyện gì vậy Sương?
Mặt tôi bị xước và chảy máu do bị quẹt vào móng tay của cô gái kia. Tôi lấy tay lau vết máu:
- Hai con thần kinh này tự nhiên lao vào chị.
Quang nheo mặt nhìn hai cô gái. Cô váy đen vẫn đang cầm điện thoại quay phim. Quang hất mặt cô váy ánh kim lên:
- Chuyện gì đấy?!
Cô gái ánh kim không trả lời, tức tối định tiếp tục lao vào tôi, bị Quang ngăn lại rồi tát cho một cái tát trời giáng, đến mức tôi còn kinh hãi. Vì Quang rất cao to, bàn tay rất lớn. Cái tát ấy hằn vết trên mặt cô ta.
Cô ta ôm mặt nức nở:
- Anh đánh em vì con già này? Mắt anh có bị mù không?
“Già?” - Ngày hôm nay tôi mới vừa mới tròn hai mươi ba. Thật là quá đáng.
Tôi bất giác hiểu ra tình huống này là gì. Quang tức giận, mặt nóng phừng phừng, cậu ấy chỉ thẳng vào mặt cô gái váy ánh kim:
- Cô im ngay!
Tôi kéo tay Quang:
- Dừng lại đi. Mình là đàn ông. Nên nhớ thế.
Quang hất tay tôi ra:
- Chị ra kia chờ em.
Tôi nhìn hai cô gái, phần vì đang vẫn khá là đau, nên chỉ nói:
- Đừng làm gì khi không bình tĩnh.
Rồi ra phía xe của Quang, đứng dựa vào xe, quan sát bọn họ.
Hoá ra tôi bị đánh ghen vì Quang à? Việc này thật quá oan uổng rồi. Tôi vừa đau, lại vừa thấy trải nghiệm này thật tức cười, nên nhếch mép cười nhẹ một cái.
Mẹ tôi từng dạy rằng: “Con không được phép bắt nạt ai trước. Nhưng nếu bị ai bắt nạt, tuyệt đối không để yên cho họ muốn làm gì thì làm.”
Bao năm nay bươn chải một mình, tôi đã luôn thực hiện tốt lời dạy của mẹ. Nhưng lần này, quả thực là vô vị quá. Bị đánh ghen oan. Càng nghĩ càng buồn cười.
Quang quay lại, xót xa nhìn khuôn mặt và vết bỏng trên ngực tôi. Cậu ấy muốn lấy tay chạm nhẹ, nhưng dường như lại sợ làm tôi đau.
- Xin lỗi Sương nhé!
Tôi nhăn mặt:
- Yêu đương kiểu gì toàn gái giang hồ ghê thế!
Quang lắc đầu:
- Yêu đương gì đâu. Hẹn hò mấy ngày. Không hợp thì chia tay. Nhưng mấy con bé này vớ vẩn quá.
Tôi hất đầu chủ ý bảo Quang lên xe:
- Về thôi. Say đã mệt còn bị ăn đánh oan.
Quang gật đầu; vẻ mặt không nguôi áy náy.
Ngồi lên xe, tôi nói với Quang:
- Mình là đàn ông. Lần sau dù có chuyện gì cũng không nên động chân động tay với phụ nữ. Đàn ông cứ đánh phụ nữ đã là sai rồi.
Quang im lặng suốt chặng đường về. Tôi cảm nhận được sự áy náy trong lòng cậu ấy đang dâng lên mạnh mẽ.
Thỉnh thoảng lại hỏi:
- Còn đau không?
Khi đến chung cư nhà tôi, tôi xuống xe, đưa lại nón bảo hiểm cho Quang:
- Không sao đâu. Chuyện ngoài ý muốn. Mấy vết thương này mấy hôm là lành thôi.
Tôi tạm biệt Quang, quay lưng định đi vào chung cư, bỗng cậu ấy nói:
- Em sẽ làm mọi thứ để bảo vệ người phụ nữ của mình, kể cả có làm tổn thương bất kỳ ai.
Tôi ngoái lại nhìn, mỉm cười:
- Nhưng, tôi không phải người phụ nữ của cậu. Tôi không cần được bảo vệ. Ngủ ngon nhé!
______________
Nếu mọi chuyện chỉ dừng lại ở buổi tối đó, thì có lẽ chẳng có gì to tát cả. Tuy hơi đau một chút, sáng hôm sau cả người đều ê ẩm. Nhưng tôi thậm chí còn cảm thấy như… mình được tự do hơn mình vốn dĩ, được nổi loạn hơn mình thường ngày. Gồng mình trong môi trường công sở có rất nhiều quy tắc và sự ràng buộc, đôi lúc tôi cũng muốn một lần được xả hết bí bách trong lòng. Tôi bị đánh, phải, nhưng tôi cũng đã đánh lại mà.
Bảy giờ sáng, khi cơ thể còn đang rất nhức nhối vì rượu và những vết thương đêm hôm trước, điện thoại tôi reo lên, tôi uể oải nhấc máy. Đầu dây bên kia vang lên giọng anh với thái độ giận dữ và gay gắt:
- Đêm qua em đã làm cái trò điên rồ gì để clip tràn lan trên mạng vậy? Em có biết suy nghĩ nữa không?
__________
Tuổi trẻ là khoảng thời gian mà cho dù bạn cẩn trọng thế nào, cũng vẫn sẽ mắc vô số sai lầm.
Như Hoa chậm rãi nhấp môi vào ly trà Hoa. Dáng vẻ tao nhã. Chớp mắt, nhấc nhẹ khoé môi.
Bản thân cô biết rõ, có những sai lầm của tuổi trẻ, phải trả giá bằng cả cuộc đời. Bởi vì… chính cô, ngay lúc này, cũng đang trả giá - rất đắt.
( còn nữa )
LTG:
Xin chào các bạn, Cám ơn độc giả đã kiên nhẫn đợi phần 7. Phần này chủ yếu triển khai tình tiết để làm bước đệm cho sự trở về của Như Hoa ở những phần sau, nên không có nhiều chi tiết gay cấn lắm. Tuy nhiên, vẫn mong mọi người vẫn dành thời gian và sự yêu mến tiếp tục theo chân câu chuyện của An Sương trong bước đường tuổi trẻ.
Vì tuần này, con gái lớn của mình đã đi học online lại rồi. Công việc cũng tất bật hơn trước nên chắc cách 1-2 ngày mình mới lên một phần được. Do truyện viết cuốn chiếu nên viết tới đâu mình đăng tới đó. Xin hãy thông cảm và tiếp tục ủng hộ “Như Đoá Hoa Sương” nhé! ❤️
同時也有10部Youtube影片,追蹤數超過16萬的網紅蔡健雅 Tanya Chua,也在其Youtube影片中提到,什麼是浪漫?是否你還記得那是什麼樣的感覺? 是否我們越經歷挫敗,越心灰意冷。Once bitten twice shy, 就是這樣的感覺。但與其把自我保護的牆建得更高,變現實,多疑,迷失心跳本能指引的我們,是否能清除心中的灰塵,卸下負擔,重組幸福的定義,重新出發,讓浪漫作主? 蔡健雅 全新專輯「...
lo marcus 在 谷Live Facebook 的最佳解答
《谷撐音樂流行榜》 2021年2月份結果:
第1位 《@princejoyce》 – 鄭欣宜 Joyce Cheng
曲:Andreas Oberg / Justin Reinstein / Maria Marcus
詞:林寶 / Jonnic
編:Justin Reinstein
監:蔡德才@人山人海
MV:https://youtu.be/708tg7kvE30
第2位 《#所有遺失的東西》 (Nothing is Lost mix)– 泳兒 Vincy / per se
第3位 《#CityPop》 – AGA
第4位 《#時間的囚犯》– 林奕匡 Phil Lam
第5位 《#EGO》 – Anson Lo 盧瀚霆
第6位 《#煙花紀》 – 容祖兒 Joey Yung
第7位 《#開錯燈》 – Gin Lee 李幸倪
第8位 《Yes I Do》 – Supper Moment
第9位 《#世上唯一雙細胞》 - Dear Jane
第10位 《#100歲備忘錄》 – 石詠莉Sukie S
評委本輪意見:
《所有遺失的東西(Nothing is Lost mix)》:要是說原版的鋼琴編曲充滿著淒冷的孤清,跟per se合作的這個版本,恰巧將氣氛180度倒轉。per se獨有風格的編曲,為無盡的虛空填滿色彩,讓我們驚覺以為遺失了的東西,原來一直都在,心內頓時感到溫熱。
《REPLY致明日的舞》:明天會更好?還是明天沒有這麼早?我們可以優雅地期待明日的來臨,但Novel Friday卻偏愛抓緊還未完結的今天,拼命生活,盡力呼吸。Melodic Rap加上搖滾十足的編曲,讓樂迷感受由Friday作曲填詞、二十歲的青春氣息。
《@princejoyce》:用三個字做能夠概括——Diva無誤!
------------------------------------------
《谷撐音樂流行榜》 邀請本地 超過60位專業音樂評審,以一人一票投選每月十大派台廣東歌 !
詳情登入:
https://award2021.musiclivevalley.com/
#谷撐音樂流行榜 #谷撐音樂大獎2021 #撐廣東歌撐谷Live #香港音樂 #2021新歌 #2021派台歌
lo marcus 在 Ray Shen Facebook 的最佳解答
Ray's Music World Episode 157 (#RMW157) – Ray Shen
Tracklist
001 - Steve Aoki feat. Linkin Park - Darker Than Blood
002 - JETFIRE feat. Gilad Vital - Heavens Door
003 - MOTi & LDN NOISE - My House
004 - Nicky Romero feat. Alice Berg Official - My Way (Marcus Santoro Remix)
005 - Afrojack x Jewelz & Sparks feat. Emmalyn - Switch (Damien N-Drix Remix)
006 - TYNAN - Diggid
007 - TUJAMO feat. 808Charmer - Getting Money
008 - Will Sparks & The Similou - Rainbow Stylin'
009 - Lost Frequencies feat. Flynn - Recognise (Kryder Remix)
010 - HI-LO & Chocolate Puma - LazersX999
011 - Loopers - Deep Inside
012 - Oomloud - Braincrash
013 - Merk & Kremont - Gucci Fendi Prada
014 - Sam Feldt & Hook N Sling - Open Your Eyes (Club Mix)
015 - Tiësto & Moska - Acordeao
016 - Alesso feat. Nico & Vinz - I Wanna Know (Alesso & Deniz Koyu Remix)
#RMW157
lo marcus 在 蔡健雅 Tanya Chua Youtube 的最佳解答
什麼是浪漫?是否你還記得那是什麼樣的感覺?
是否我們越經歷挫敗,越心灰意冷。Once bitten twice shy, 就是這樣的感覺。但與其把自我保護的牆建得更高,變現實,多疑,迷失心跳本能指引的我們,是否能清除心中的灰塵,卸下負擔,重組幸福的定義,重新出發,讓浪漫作主?
蔡健雅 全新專輯「DEPART」2021 年 8 月 13 日 正式發行
🎧 數位聆聽 💿 實體購買 ▶️ https://tanya.lnk.to/DEPART
#蔡健雅 #讓浪漫作主 #鳳小岳
加入蔡健雅 Tanya 臉書粉絲團:http://goo.gl/FO5Gd
追蹤蔡健雅 Instagram 官方帳號:https://reurl.cc/qgopjp
訂閱蔡健雅 YouTube 官方頻道:https://goo.gl/XhaU7T
關注蔡健雅 Tanya 官方微博:http://goo.gl/mPx3Qq
讓浪漫作主 Romanticism
詞: 葛大為
曲: 蔡健雅 Tanya Chua
傷口 都平復
只是不確定 敢不敢再投入
才逞強說 習慣獨立自主
當你 就闖入
再隨興起伏 都能順利接住
我知道我 也不算好對付
久違的戀愛 會期待 會不安
世界變太快 怎麼愛 請為我示範
愛 如果我們要幸福
我想把定義重組
不是因為怕孤獨
才相處
愛 如果接近下一步
享受此刻的盲目
任心跳 放肆地翩翩飛舞
讓浪漫作主
心態 算舒服
已經不眷戀 多壯烈地付出
反而羨慕 晚餐後的散步
喔 儘管 犯錯誤
我不怕明天 跟預想有衝突
你會在這 將我的心穩住
久違的戀愛 會期待 會不安
世界變太快 怎麼愛 請為我示範
愛 如果我們要幸福
我想把定義重組
不是因為怕孤獨
才相處
愛 如果接近下一步
享受此刻的盲目
任心跳 放肆地翩翩飛舞
讓浪漫作主
愛 如果我們要幸福
揚棄往日的漂浮
敞開相愛的迴路
去接觸
愛 如果走到下一步
別介意故事通俗
先刪除 人類理性的束縛
以浪漫為主
讓浪漫作主 以浪漫為主
讓浪漫作主 以浪漫為主
儘管 犯錯誤
我不怕明天 跟預想有衝突
你會在這 將我的心穩住
音樂製作團隊
Producer:蔡健雅 Tanya Chua
Arrangement:蔡健雅 Tanya Chua
Acoustic Gtr:蔡健雅 Tanya Chua
Electric Gtrs:蔡健雅 Tanya Chua
All Backing Vocals and Arrangement:蔡健雅 Tanya Chua
Recording Engineer:蔡健雅 Tanya Chua
Recorded at Tangy Music Studio, Taipei
Mixed by Joe Grasso @The Brewery Recording Studio New York
Mastering:John Greenham
音樂製作公司:天涯音樂工作室 Tian Ya Music Productions
OP:銀翼文創有限公司 Mr. Wing Creative admin by Music Bravo Co., Ltd.
OP:TANGY MUSIC PUBLISHING (SP:Warner Chappell Music, Hong Kong Limited Taiwan Branch)
MV 製作團隊
Production Company 製作公司 | LUCKYSPARKS
Executive Producer 監製 | 高郁傑 Otis Kao
Director 導演 | 黃婕妤 Remii Huang
Production Manager 製片經理 | 黃盈慈 Kiki Huang
Producer 製片 | 莊惟凱 Kaisen Juang
Line Producer 執行製片 | 劉韶恩 Shao En Liu
Location Manager 場地經理 | 李家銘 Chia Ming Lee
Production Assistant 製片助理 | 蔡旻樺 Min-Hua Tsai \ 陳亭安 Tianna Chen
Production Assistant 場務 | 杜宗撼 Tony Tu
Director of Photography 攝影指導 | 潘星佑 Hsin You Pan
1st AC 攝影大助 | 王士偉 Sway Wanze
Movi Operator Movi 操機師 | 白杰立 Jie Li Bai
Movi Technician Movi 技師 | 柯忠志 Ke Jhong Jhih
Second Assistant Camera 攝影二助 | 簡靖宗 Peter JIAN
Assistant Camera 攝影助理 | 品傑 Pin Jie \ 林伯翰 Bo Han Lin
Gaffer 燈光師 | 余毓鈞
Best Boy Electric 燈光大助 | 邱麒叡
Electrician 燈光助理 | 林宸緯 \ 李文宗
Art Director 美術指導 | 王香懿 April Meador
Set Decorator 美術執行 | 李珊蓉 33
Art Department Assistant 美術助理 | 李城瑀 Cheng Yu Li
Art PA 美術協力 | 陳彥豪 Yan Hao Chen / 邱宥翔 You Xiang Qiu / 阿吉
Costume Designer 造型師 | 羅宛怡 Wan Yi Lo
Wardrobe Assistant 服裝助理 | 黃子于 Tzu yu Huang
Puppeteer 人偶操偶 | 徐榮呈 Maik Hsu
Make up for Rhydian Vaughan 鳳小岳化妝師 | 陳怡俐 Chen Yi Li / 劉鳳琪
Hair Stylist for Rhydian Vaughan 鳳小岳髮型師 | 廖海靜 Effy Blue
Key Hair & Makeup 主妝髮師 | 曹崇英 Nikki Tsao
Hair & Makeup 妝髮師 | 顏琳軒 Linlin Yen
Special Appearance 特別演出 | 鳳小岳 Rhydian Vaughan
Cast 演員 | 林欣儀 Xin Yi Lin / 丁艾瑪 Emma Ting / 沈威年 Nelson Shan
Artiste Management for Rhydian Vaughan 鳳小岳經紀 | Joyce Hsiao
Transportation 九巴司機 | 詹曜營 Zhan Yao Ying / 張守仁 Shou Ren Zhang / 張明雄 Ming Xiong Zhang / 洪國勝 Guo Sheng Hong
黃再興 Zai Xing Huang
Truck Driver 卡車司機 | 林嘉祺 / 邱柏智 / 柯育宏 / 黃子浩 (鴻臣片場 Hong Chen Film Studio)
Lighting Equipment 燈光器材 | 鴻臣片場 Hong Chen Film Studio
Camera Equipment 攝影器材 | 星迹影像
Post Production Producer 後期製片 | 吳珮瑜 Sunny Wu
Editor 剪接師 | 林佳穎 Rémi Lin
Colorist 調光師 | 馮鈞稜 Justin Feng(時間軸Timeline Studio)
VFX Artist 特效師 | 林貫洋 Guan Lin(Finger and Toe)
Sound Design 聲音設計 | 趙宇晨 Asa Chao
Title Card 片頭設計 | 林筱敏 HsiaoMin Lin
藝人工作團隊
藝人經紀公司:水晶共振股份有限公司 Crystal Resonance Co., Ltd.
藝人經紀:連秋雲 Apple Lien
企劃:楊駿章 Eloi Yang, 周世啟 Cheer Chou
服装造型:方綺倫 Chi Lun Fang
造型助理:楊孟築 Meng Chu Yang
化妝:吳羽婷 Tinny Wu
髮型:葉思妤 Nico Yeh
髮型助理:邢愛雯 Ivan Xing
影像側拍:張皓評 Marcus Chang
平面側拍攝影師:黃義文 Evan Huang
* 本片於拍攝期間均遵循中央疫情指揮中心的九大防疫指引
![post-title](https://i.ytimg.com/vi/paecvB1-uPE/hqdefault.jpg)
lo marcus 在 Ray Shen Youtube 的最佳貼文
All We Need Is Music, And Someone To Share It With.
✅ Subscribe to my channel now! → https://www.youtube.com/c/RayShen0429
⭐️ Join me on Facebook → https://www.facebook.com/djRayShen/
🎧 Listen on mixcloud ▶ https://www.mixcloud.com/ray-shen/rays-music-world-episode-157-rmw157-ray-shen/
Tracklist
001 - Steve Aoki feat. Linkin Park - Darker Than Blood (00:55)
002 - JETFIRE feat. Gilad Vital - Heavens Door (06:06)
003 - MOTi & Ldn Noise - My House (09:03)
004 - Nicky Romero feat. Alice Berg - My Way (Marcus Santoro Remix) (11:36)
005 - Afrojack x Jewelz & Sparks feat. Emmalyn - Switch (Damien N-Drix Remix) (14:43)
006 - TYNAN - Diggid (17:47)
007 - Tujamo feat. 808Charmer - Getting Money (20:36)
008 - Will Sparks & The Similou - Rainbow Stylin' (23:25)
009 - Lost Frequencies feat. Flynn - Recognise (Kryder Remix) (27:00)
010 - HI-LO & Chocolate Puma - LazersX999 (30:49)
011 - Loopers - Deep Inside (34:56)
012 - Oomloud - Braincrash (37:45)
013 - Merk & Kremont - Gucci Fendi Prada (40:49)
014 - Sam Feldt & Hook N Sling - Open Your Eyes (Club Mix) (43:43)
015 - Tiësto & Moska - Acordeao (47:10)
016 - Alesso feat. Nico & Vinz - I Wanna Know (Alesso & Deniz Koyu Remix) (49:34)
For more info check:
https://www.facebook.com/djRayShen/
https://www.youtube.com/c/RayShen0429
https://soundcloud.com/ray-shen-3
https://www.mixcloud.com/ray-shen/
https://twitter.com/98Ray0429
#RMW157
![post-title](https://i.ytimg.com/vi/LZ3NIu_ZY0s/hqdefault.jpg)
lo marcus 在 National Palace Museum國立故宮博物院 Youtube 的最讚貼文
「一場虛實之間的藝術漫遊」
“An artistic journey that transcends the tangible.”
「揭開東西藝術史VR敘事」
“Witness the history of eastern and western art in VR.”
「國際博物館尖峰交會,探索VR未來之境」
“Internationally prestigious museums join forces to create a VR odyssey.”
「故宮南院奇幻嘉年華:21 世紀博物館特展」為故宮邀集法國羅浮宮、英國泰特現代藝術館、法國橘園美術館、德國舊國家美術館、捷克慕夏基金會共同策劃,即將帶給大家一場虛實整合的文明奇幻之旅!
A CARNIVAL OF FANTASIES: A Special Exhibition of 21st Century Museums at the Southern Branch of the NPM is co-organized by the National Palace Museum (NPM), Musée du Louvre, Tate Modern, Musée de l'Orangerie, Alte Nationalgalerie, and the Mucha Foundation. It will soon send you on a fantastic journey through civilization across the physical and virtual realms.
嘉年華 (Carnival) 廣泛代稱慶典,源自中世紀 「狂歡節 」。屬於東方的歡樂節慶,可在歷代風俗畫中窺見,而 20 世紀蘇聯思想家巴赫金認為 「狂歡節 」亦是一場精神感官的釋放,呼應本次策展以 「新媒體藝術 」獻給觀眾一 場穿梭文明珍奇的 「幻境狂歡 」。本展除了呈現故宮近年屢獲國際大獎的虛擬實境、擴增實境及混合實境,更結合 來自多座世界頂尖博物館的精彩虛擬實境製作。展覽以故宮近年豐碩的新媒體藝術為主軸,規劃 「璀璨光河 」 、 「故宮啟航 」 、 「羅浮宮驛站 」「美學世界 」四大展區,展覽更以 「奇」字象徵博物館的珍奇藏品,「幻」字則開展科 技世界下的虛擬幻境,交織一場虛實共舞的流動盛宴。
The word "carnival" originated from the medieval period and is widely used to mean "celebration," while festivals in the East can also be found in genre paintings throughout history. Mikhail Bakhtin, the 20th Century Soviet philosopher, believed that "carnivals" were a release of the spirit and senses. Bakhtin's ideas cohere nicely with the exhibition theme as new media art brings visitors a perception of illusion and polysensory experiences. In addition to presenting the National Palace Museum's award-winning virtual reality (VR), augmented reality (AR), mixed reality (MR) programs and other new media artworks, the exhibition will also feature incredible virtual reality experiences from leading museums around the world. This exhibition is divided into four sections: "River of Time," "NPM Voyage," "The Louvre Station" and "Aesthetic World". The other worldly features of the exhibited works are also embedded in the exhibition's Chinese title, with the word " 奇 " symbolizing the museum's rare and invaluable collections, and the word " 幻 " referring to the virtual fantasies created with modern technology.
工作人員名單
國立故宮博物院 National Palace Museum
發行人 Issuer
院長 Director/吳密察Wu, Mi-Cha
專案指導Advisor
副院長 Deputy Director/黃永泰 Huang, Yung-Tai
策展團隊 Curatorial team
教育展資處 Department of Education, Exhibition and Information Services
處長 Chief Curator/ 徐孝德 Hsu, Hisao-Te
副處長 Deputy Chief Curator/ 謝俊科 Hsieh, Chun-Ko
科長 Section Chief/ 吳紹群 Wu, Shao-Chun
策展執行 Exhibition Executive/賴志婷Lai, Chih-Ting
網站事務 Website Administrator/黃瀞萩、黃郁涵 Huang Ching-Chiu, Huang Yu-Han
南院處 Southern Branch of National Palace Museum
處長Chief Curator/彭子程 Peng Tzu-Cheng
科長Section Chief/于秉儀Yu,Biing-Yi
助理研究員 Assistant Curator 鄭莉蓉 Cheng, Li-Jung
助理研究員 Assistant Curator 羅勝文 Lo Sheng-Wen
設計與施作 Design & Construction
安益國際展覽股份有限公司Interplan International Design
鳴謝 Acknowledgements
HTC VIVE Arts
Cécile Debray
Marcus Mucha
Dominique de Font-Réaulx
Yann Le Touher
Adrien Franceschi
Katie Durand
Sophie Parkin
Emissive Studio
GebruederBeetz
Lucid Reality
![post-title](https://i.ytimg.com/vi/R8HtgO40QpE/hqdefault.jpg)