สรุปอุตสาหกรรม อาวุธสงคราม บนโลกนี้ /โดย ลงทุนแมน
สงครามโลกครั้งที่ 2 ตัวเลขของผู้เสียชีวิตมีมากกว่า 60 ถึง 70 ล้านคนเป็นอย่างน้อย
ความเจ็บปวดทรมานทั้งร่างกายและจิตใจกระจายไปทั่วโลก
มูลค่าทางเศรษฐกิจเสียหายเกินกว่าจะประเมินออกมาได้
แต่ในวันนี้ หรือหลังจากผ่านสงครามโลกครั้งที่ 2 มาแล้ว 70 ปี
โลกของเราก็ยังคงมีสงครามเกิดขึ้นอยู่หลายแห่ง
และที่น่าแปลกคือ “ธุรกิจผลิตอาวุธ” ที่เป็นเครื่องมือในการคร่าชีวิตมนุษย์ด้วยกันยังคงดำเนินกิจการอยู่
ปัจจุบัน อุตสาหกรรมอาวุธสงครามเป็นอย่างไรและมีมูลค่ามากขนาดไหน ?
ลงทุนแมนจะเล่าให้ฟัง
╔═══════════╗
Blockdit เป็นแพลตฟอร์ม สำหรับนักอ่าน และนักเขียน
ที่มีผู้ใช้งาน 1 ล้านคน ลองใช้แพลตฟอร์มนี้เพื่อได้ไอเดียใหม่ๆ
แล้วอาจพบว่าสังคมนี้เหมาะกับคนเช่นคุณ
Blockdit. Ideas Happen. Blockdit.com/download
╚═══════════╝
รู้หรือไม่ว่าในแต่ละปี มูลค่าการส่งออกอาวุธทั่วโลกมีมูลค่ากว่า 10 ล้านล้านบาท
โดยในช่วงระหว่างปี 2016 ถึง 2020 ประเทศสหรัฐอเมริกาคือ ผู้ส่งออกอันดับ 1 คิดเป็น 37%
ในขณะที่ อันดับ 2 ถึง 5 ไล่ตามลำดับ ก็คือ รัสเซีย ฝรั่งเศส เยอรมนี และจีน รวมกัน คิดเป็น 39%
จากตรงนี้จะเห็นได้ว่า ประเทศสหรัฐอเมริกาคือเจ้าพ่อแห่งอาวุธสงคราม
ที่กินส่วนแบ่งมากที่สุดในโลกและเมื่อมาดูลูกค้ารายใหญ่ใน 5 ปีที่ผ่านมา จะพบว่า
อันดับ 1 คือ ประเทศซาอุดีอาระเบีย
อันดับ 2 คือ ประเทศออสเตรเลีย
อันดับ 3 คือ ประเทศเกาหลีใต้
และลูกค้ารายอื่น ๆ ก็ยังมีประเทศอิสราเอล ไต้หวัน และญี่ปุ่น
จากรายชื่อที่กล่าวถึงก็จะพบว่าประเทศเหล่านี้ กำลังอยู่ในภาวะตึงเครียดทางด้านสงคราม
กับประเทศใกล้เคียงอย่างเช่น จีน รัสเซีย และอิหร่าน ซึ่งล้วนเป็นคู่แข่งของสหรัฐอเมริกาทั้งสิ้น
ทำให้อาวุธหนักอย่างเครื่องบินรบหรือเรือรบจะถูกจำกัดการขายให้กับประเทศที่เป็นพันธมิตรเท่านั้น
แล้วอุตสาหกรรมอาวุธสงครามมีการซื้อขายกันอย่างไร ?
จุดนี้หลายคนอาจจะคิดว่าหากประเทศที่เป็นพันธมิตรติดต่อซื้ออาวุธสงคราม
ประเทศเหล่านั้น ก็น่าจะได้อาวุธทุกอย่างตามที่ต้องการ
แต่ในความเป็นจริงมันก็ไม่ได้ง่ายแบบนั้น เพราะทุก ๆ รายการสั่งซื้อจะต้องถูกตรวจสอบและต้องได้รับอนุมัติโดยหน่วยงานของรัฐฯ เสมอ
เราลองมาดูระบบการขายอาวุธของประเทศสหรัฐอเมริกา
ซึ่งมีการขายอาวุธผ่าน 2 ช่องทางหลัก แบ่งออกเป็น
1. การติดต่อขอซื้อผ่านรัฐบาลสหรัฐอเมริกาโดยตรง
ช่องทางนี้จะมีมูลค่าเฉลี่ยประมาณ 1.65 ล้านล้านบาทต่อปี
โดยส่วนใหญ่จะเป็นการซื้อในปริมาณมากหรือเป็นยุทโธปกรณ์ที่ต้องติดต่อซื้อขายในแบบรัฐบาลต่อรัฐบาล (G to G Business) เท่านั้น
นอกจากนี้ วิธีดังกล่าวยังเป็นการซื้อขายที่มีความเกี่ยวข้องกับความมั่นคงหรือเป็นการดำเนินการตามนโยบายของรัฐบาลในแต่ละประเทศ
2. การซื้อขายโดยตรงเชิงพาณิชย์
ช่องทางนี้ มีมูลค่าเฉลี่ยประมาณ 3.40 ล้านล้านบาทต่อปี
สำหรับการซื้อขายโดยตรงเชิงพาณิชย์ มีการกำหนดรายการซื้อขายไว้อย่างชัดเจน
แบ่งออกเป็น 21 หมวดหมู่ ครอบคลุมตั้งแต่ปืนไรเฟิลไปจนถึงเครื่องบินรบ
ทั้งนี้การซื้อขายที่เกิดขึ้นจะเป็นการเจรจาระหว่างผู้ซื้อและบริษัทในสหรัฐอเมริกาโดยตรง
อย่างไรก็ตาม ทุกรายการจะต้องถูกตรวจสอบและอนุมัติการซื้อขายโดยหน่วยงานของรัฐฯ
ที่อยู่ภายใต้กระทรวงการต่างประเทศ กระทรวงกลาโหม และกระทรวงพาณิชย์เสมอ
ก่อนมีการดำเนินการส่งมอบสินค้า
ยิ่งเป็นรายการสั่งซื้อที่มีปริมาณมาก หรือมีความเสี่ยงอื่น ๆ ที่อาจจะมีผลกระทบต่อความมั่นคง
รัฐบาลสหรัฐอเมริกาจะต้องแจ้งรายการสั่งซื้อดังกล่าวให้รัฐสภา รับทราบและพิจารณาอนุมัติด้วย
ยกตัวอย่างเช่น การอนุมัติขายอาวุธและระบบป้องกันภัยให้กับประเทศไต้หวันมูลค่ากว่า 150,000 ล้านบาท
หรือในกรณีที่ไม่อนุมัติก็เป็นตอนที่วุฒิสภาปฏิเสธสัญญาขายอาวุธของรัฐบาลดอนัลด์ ทรัมป์ ให้กับสหรัฐอาหรับเอมิเรตส์ มูลค่ากว่า 690,000 ล้านบาท ในปี 2020 นั่นเอง
ซึ่งระบบการซื้อขายที่มีภาครัฐเข้ามาเกี่ยวข้อง ก็บอกได้ว่านอกจากเรื่องของผลกำไรจากการซื้อขายอาวุธ
มันก็ยังมีเรื่องอื่น ๆ ที่เป็นปัจจัยในการพิจารณา เช่น
การเสริมสร้างพันธมิตรในภูมิภาคต่าง ๆ อย่างที่สหรัฐอเมริกาได้ขายอาวุธจำนวนมาก
ไปยังประเทศพันธมิตรในภูมิภาคตะวันออกกลางในช่วงปี 2016 ถึง 2020
โดยคิดเป็นมากถึง 47% ของยอดส่งออกทั้งหมด
รวมถึงการป้องกันเทคโนโลยีชั้นสูงจะตกไปอยู่ในมือของคู่แข่ง ตัวอย่างที่เห็นชัดที่สุด
คือการที่รัฐบาลไม่อนุญาตให้ทำการขายหรือเปิดเผยข้อมูลของเครื่องบินรบ รุ่น F-22
ที่มีมูลค่าสูงถึง 5,500 ล้านบาทต่อลำ เพราะถือว่าเป็นเทคโนโลยีที่ยังไม่มีชาติใดในโลกสามารถก้าวขึ้นมาแข่งขันได้
ซึ่งเทคโนโลยีการผลิตทั้งหมดจะถูกปกปิดเป็นความลับระหว่างรัฐบาลและผู้ผลิตเท่านั้น
เมื่อมีกฎระเบียบที่มีความเข้มงวดสูง ก็น่าจะส่งผลกระทบต่อการประกอบธุรกิจของบริษัทค้าอาวุธอยู่ไม่น้อย แต่ดูเหมือนว่าธุรกิจค้าอาวุธที่อยู่ภายใต้การควบคุมของรัฐนั้นจะมีการเติบโตอย่างต่อเนื่อง
ดูได้จากผลประกอบการของบริษัท Lockheed Martin
บริษัทค้าอาวุธอเมริกันที่มีมูลค่ามากที่สุดในโลก
ปี 2018 รายได้ 1,613,000 ล้านบาท กำไร 151,000 ล้านบาท
ปี 2019 รายได้ 1,794,000 ล้านบาท กำไร 187,000 ล้านบาท
ปี 2020 รายได้ 1,962,000 ล้านบาท กำไร 205,000 ล้านบาท
จะเห็นได้ว่ารายได้บริษัทเติบโตเฉลี่ย 10.3% ต่อปีและกำไรเติบโต 16.5% ต่อปี
ซึ่งรายได้กว่า 70% ของยอดขายมาจากสัญญาซื้อขายกับรัฐบาลสหรัฐอเมริกา
ในขณะที่อีก 30% มาจากลูกค้าทั่วไปทั้งในประเทศและต่างประเทศ
จะเห็นได้ว่า แม้ว่าอุตสาหกรรมค้าอาวุธสงครามจะมีข้อจำกัดมากมาย
แต่รายได้ส่วนใหญ่ก็มาจากรัฐบาล และการเติบโตที่เราเห็นกัน
ก็อาจจะสะท้อนให้เห็นว่าหลายประเทศทั่วโลกกำลังเสริมอาวุธยุทโธปกรณ์กันมากขึ้น
หากเรามาดู งบประมาณรายจ่ายทางทหารของสหรัฐอเมริกา
มีมากกว่า 23.0 ล้านล้านบาทต่อปี
อันดับ 2 คือ จีน 7.5 ล้านล้านบาทต่อปี
อันดับ 3 คือ อินเดีย 2.2 ล้านล้านบาทต่อปี
ก็ยิ่งสะท้อนให้เห็นว่าโลกของเรายังคงเดินหน้าสะสมทรัพยากรด้านสงครามกันอย่างต่อเนื่อง
และจากความขัดแย้งทางการทหาร ที่เกิดขึ้นทั่วโลก ไม่ว่าจะเป็น
เกาหลีใต้ กับ เกาหลีเหนือ
ไต้หวัน กับ จีน
ซาอุดีอาระเบีย กับ อิหร่าน
อิสราเอล กับ ปาเลสไตน์
ถึงตรงนี้ เราก็สามารถสรุปได้ว่าอุตสาหกรรมอาวุธสงคราม
ก็เหมือนจะเป็นธุรกิจที่จำเป็นและยังคงเป็นที่ต้องการอยู่
จึงไม่แปลกที่เวลามีสงครามเกิดขึ้นที่ใดบนโลก
ประเทศที่ขึ้นชื่อเรื่องอาวุธสงครามอย่างสหรัฐอเมริกา จีน และรัสเซีย
มักจะเข้าไปมีส่วนเกี่ยวข้องในความขัดแย้งต่าง ๆ ที่เกิดขึ้น
เหตุผลสำคัญคงหนีไม่พ้นข้อเท็จจริงที่ว่า ยิ่งมีสงครามกันมากเท่าไร
ประเทศเหล่านี้ที่มีสถานะเป็นผู้ขายอาวุธ ก็น่าจะยิ่งได้ประโยชน์มากขึ้นเท่านั้น..
╔═══════════╗
Blockdit เป็นแพลตฟอร์ม สำหรับนักอ่าน และนักเขียน
ที่มีผู้ใช้งาน 1 ล้านคน ลองใช้แพลตฟอร์มนี้เพื่อได้ไอเดียใหม่ๆ
แล้วอาจพบว่าสังคมนี้เหมาะกับคนเช่นคุณ
Blockdit. Ideas Happen. Blockdit.com/download
╚═══════════╝
ติดตามลงทุนแมนได้ที่
Website - longtunman.com
Blockdit - blockdit.com/longtunman
Facebook - facebook.com/longtunman
Twitter - twitter.com/longtunman
Instagram - instagram.com/longtunman
Line - page.line.me/longtunman
YouTube - youtube.com/longtunman
Spotify - open.spotify.com/show/4jz0qVn1AL7tRMHiTvMbZH
Apple Podcasts - podcasts.apple.com/th/podcast/ลงท-นแมน/id1543162829
Soundcloud - soundcloud.com/longtunman
References:
-https://www.state.gov/u-s-arms-sales-and-defense-trade/
-https://www.lockheedmartin.com/content/dam/lockheed-martin/eo/documents/annual-reports/lo-ckheed-martin-annual-report-2020.pdf
-https://sipri.org/sites/default/files/2021-03/fs_2103_at_2020.pdf
-https://www.sipri.org/databases/financial-value-global-arms-trade
-https://www.wearethemighty.com/mighty-tactical/why-f-22-never-exported/
-https://militarymachine.com/f-22-raptor-vs-f-35-lightning-ii/
-https://www.sipri.org/media/press-release/2021/world-military-spending-rises-almost-2-trillion-2020
-https://www.defenseworld.net/news/28470/United_States____Arms_Exports_Totaled__175_08_billion_in_2020__up_2_8__Over_2019#.YNIZXOgzaUk
同時也有44部Youtube影片,追蹤數超過26萬的網紅Julia Wu,也在其Youtube影片中提到,加入我的私人通訊群組 Join my private messaging group: http://bit.ly/2skoNaf 數位聆聽:https://www.soundscape.net/a/13380 我們都有一個不能說出來的故事,旋繞思緒就快要精神分裂 你們都還好嗎? 聽完就不痛了 ...
「martin lo」的推薦目錄:
- 關於martin lo 在 ลงทุนแมน Facebook 的精選貼文
- 關於martin lo 在 Facebook 的最佳貼文
- 關於martin lo 在 Trí Minh Lê Facebook 的最佳貼文
- 關於martin lo 在 Julia Wu Youtube 的最讚貼文
- 關於martin lo 在 IKKO'S FILMS イッコーズフィルムズ Youtube 的精選貼文
- 關於martin lo 在 Linh Xe ôm z1000 Youtube 的最佳解答
- 關於martin lo 在 [買賣] Carl Martin lo-gain plexitone - 看板Pedal - 批踢踢實業坊 的評價
- 關於martin lo 在 martin-lo 的個人檔案 的評價
- 關於martin lo 在 Martin Lo (lo2231) - 個人檔案 的評價
- 關於martin lo 在 Martin Lo - YouTube 的評價
martin lo 在 Facebook 的最佳貼文
CÂU CHUYỆN VỀ CHIẾM ĐOẠT VĂN HÓA (CULTURAL APPORIATION) VÀ VẤN ĐỀ TRONG THỜI TRANG.
Đầu tiên, mình xin phép viết với tâm thế là một thằng máu đỏ da vàng – một thằng người Á nhé. Mình đã có thời gian đi du học tại Úc, đã từng bị mấy anh da màu dọa đấm vào mặt ở bus stop vì trông giống Trung Quốc (Nguyên văn là Hey, Ch*ng Ch*ng!) – đã từng bị người da trắng racist vì lí do là sao không ở đất nước quê hương (là Việt Nam) mà lại mò tới đất nước của họ (Úc) để làm (Vì lúc đó mình vừa học vừa làm thêm – du học sinh nào chẳng vậy) khiến tụi nó mất việc (?) – “Tụi mày hãy cuốn gói khỏi đất nước của tụi tao đi!” (Nguyên văn là vậy). Cho nên sau bao nhiêu tổn thương ở đất khách quê người, mình không quan trọng là người da trắng hay người da màu, mình chỉ yêu và tôn thờ dòng máu của mình. Máu đỏ da vàng.
Rồi – quay lại câu chuyện nổi bật trong thời gian gần đây.Có một bạn tag mình vào vấn đề : “Đó là có hay không việc các rapper Việt Nam đang để dreadlocks là đang chiếm dụng văn hóa. Từ sự ảnh hưởng của các rappers đó mà rất nhiều người trẻ khác đang để dreadlocks với suy nghĩ là đẹp, là ngầu. Nhưng đấy là không tôn trọng người da màu vì mái tóc này liên hệ với văn hóa của họ cũng như những mặt tối về phân biệt chủng tộc mà họ chịu đựng – họ cố gắng blah bloh”..
Nào, hãy quay trở lại về nguồn gốc của Dreadlocks. Chắc có lẽ rất nhiều nguồn thông tin và thông qua cuộc tranh cãi, các bạn đã biết Dreadlocks lịch sử như thế nào. Từ này là một từ nối bao gồm Dread (Sợ hãi) và Locks (Khóa). Kiểu tóc này thực ra đã được sử dụng rất thông dụng trong văn hóa loài người và theo những nguồn thông tin khác, nó không chỉ đơn giản là từ Châu Phi. Điều đáng ngạc nhiên, thì kiểu tóc Dreadlocks thông qua các bức tượng cổ, những bước phù điêu được giới khảo cổ phát hiện thì hiện diện ở rất nhiều nơi. Đó là nền văn hóa của Hy Lạp Cổ, Ai Cập cổ đại (Những xác ướp được tìm thấy với những bộ tóc có lọn như dreadlocks) hay từ những văn minh sông Hằng (Ấn Độ), Tiểu Á.
Vậy chúng ta có quan điểm thứ nhất : Dreadlocks không phải nguồn gốc xuất xứ thuần nhất là từ người da màu.
Tại sao Dreadlocks lại gắn liền với người da màu thì có lẽ nó liên hệ với cái tên của nó. Dread có nghĩa là sợ hãi. Kiểu tóc này được truyền miệng theo thực dân Anh khi xâm chiếm những vùng đất của thổ dân Mau Mau có mang kiểu tóc này. Sau đó với một phong trào đậm chất tôn giáo đó là “Rastafari”. Dreadlocks là một biểu tượng tôn giáo đặc biệt và kết nối họ với thần Jah – thể hiện sự tôn trọng. Cùng với Reggae với biểu tượng Bob Marley cũng mái tóc Dreadlocks đặc trưng, thứ âm nhạc đến từ Jamaica bùng nổ ở những thập niên 70 – 80s và ảnh hưởng tới rất nhiều nơi trên thế giới. Từ đó, người ta bắt đầu cho rằng Dreadlocks là biểu tượng của người da màu. Thực ra thì do đặc điểm về chất tóc, về độ xoăn của người da màu kết hợp với các dòng chảy văn hóa – người da màu hay để Dreadlocks, giống như xài “Do-rag/Durag” mà các rappers Việt Nam hay sử dụng vậy cũng từ văn hóa hiphop Mỹ Phi mà ra. Nhưng nguồn gốc của Durag cũng phức tạp y chang Dreadlocks vậy.
NÀO – HÃY NÓI VỀ CHIẾM DỤNG VĂN HÓA
“Văn hóa nghệ thuật cũng là một mặt trận. Anh chị em là chiến sĩ trên mặt trận ấy” – Lời của Bác Hồ trong Thư gửi các họa sĩ nổi tiếng của Việt Nam, được đăng trên Báo Cứu Quốc số 1986 là một điều mình sẽ sử dụng để nói về việc “Chiếm dụng văn hóa”.
Để mình kể cho các bạn nghe một câu chuyện cũng liên quan đến mái tóc từ đất nước hàng xóm Trung Quốc. Đại Minh, triều đại cai trị Trung Quốc từ năm 1368 đến năm 1644 cho đến khi người Mãn Châu lãnh đạo Bát Kỳ tiêu diệt Lý Tự Thành, sáng lập ra triều đại Nhà Thanh – triều đại phong kiến cuối cùng của Trung Quốc. Các bạn biết là dân nhà Mình gọi người “Mãn Châu” (sau này là người nhà Thanh) là gì không? Là tụi “Man di” với “Mái tóc đặc trưng của Nam” là cạo trọc phía trước, phía sau để dài và tết lại. Nếu bạn nào có xem những phim của vua Khang Hy hay vua Càn Long là biết được mái tóc này (Hoàn Châu Cách Cách ấy). Sau khi chiếm được Đại Minh, Nhà Thanh thực hiện việc “Đồng hóa dân chúng” bằng cách ép buộc toàn bộ những người nam phải để tóc đó, không là bị phạt hoặc nặng nhất là ép vào tội “Phản loạn” rồi tử hình. Lúc đầu cũng có rất nhiều phản kháng nhưng sau này – như mọi người đều biết, đó là ai cũng để mái tóc đó và trải qua bao nhiêu năm tháng đồng hành cũng nhà Đại Thanh, mái tóc từ của 1 bộ tộc “Man di” thành 1 nét “văn hóa” của Trung Hoa và được lưu truyền tới tận bây giờ.
Mình cho đó là 1 hình thức “Cultural Appropriation” bị ép buộc. Việc “Chiếm dụng văn hóa” này chắc chắn không một người Đại Minh nào lại tìm hiểu rõ về nền văn hóa Mãn Châu trước đó. Mà họ vẫn để tóc đó.
Nhắc tới ngày nay, mọi thứ đều tự do và chẳng ai có thể ép buộc bạn phải để một kiểu tóc như thế nào cả. Cũng như mặc cái quần, mặc cái áo. Mọi thứ đều dễ dàng truyền bá thông qua các social Platform mạng xã hội – đẹp là người ta làm, theo xu hướng là người ta theo. Đó là một bước chuyển biến văn minh của nhân loại, bỏ qua những nét đen tối của lịch sử mà tiếp bước về phía trước. Đa văn hóa, đa sắc tộc.
Và Việt Nam cũng không phải là một điều ngoại lệ. Vốn dĩ toàn bộ các văn hóa đang thịnh hành ở thời điểm hiện tại đó là văn hóa du nhập. Thời trang đường phố, rap, hiphop, breakdance, skateboarding, punk/rock etc… tất cả đều từ nước ngoài vào Việt Nam. Nên việc “Cultural Appropriation” này là 1 điều tất yếu dễ dàng suy đoán được khi mọi thứ quá nhanh và không có nền tảng. Mà cái thời nay thì ai quan tâm mấy cái văn hóa xưa, giờ người ta quan tâm tới lượt likes, tới drama, tới hóng biến thì những mặt tối của ngày xưa. Các bạn nghĩ là nó có đủ độ hấp dẫn với giới trẻ hay không? Xin thưa là không tại thời điểm hiện tại nhưng sẽ là điểm “sáng” trong tương lai.
TAKE IT EASY
Cụm từ “Chiếm dụng văn hóa” này sử dụng hiện tại hơi nặng nề. Theo mình, nó giống như vừa là 1 “Thách thức” vừa là 1 “Cơ hội” vậy. Và chẳng ai trong chúng ta có quyền cấm đoán hay áp đặt người này phải “Không được mặc đồ này” “Không được để kiểu tóc này” vì các bạn ấy không hiểu về văn hóa, nguồn gốc lịch sử của nó cả. Mình cũng đã từng tiêu cực như vậy nhưng nó chỉ giảm bớt “Tình yêu văn hóa” “Tình yêu thời trang” “Tình yêu thẩm mỹ” giữa những con người với nhau và tăng thái độ “Thù địch dân tộc” lên mà thôi.
Câu chuyện Dreadlocks sẽ tương tự với việc mà các bạn không nghe nhạc Rock, không biết về văn hóa Punk/Post Punk mà hay mặc áo in graphics của Iron Maden, Nirvana.. vậy. Đó là một dạng “Chiếm dụng văn hóa” đó, người ta sử dụng sản phẩm mà không hề biết các nhóm nhạc rock lẫy lừng đó như thế nào – thâm chí còn chưa nghe một bài. Thế nên mới nảy ra cái hình ảnh buồn cười là 1 cậu nhóc mặc áo Tee “Nirvana” và nghe Rap của Lil Pump. Có nên gay gắt không? Gay gắt thì cũng chỉ nhận được câu trả lời là “ Tôi thích thì tôi mặc?” và bạn mất đi cơ hội quảng bá văn hóa punk/rock cho một người vừa mặc sản phẩm đó.
“Mở lòng” “Rộng lượng” và “Chia Sẻ” – Đó là những gì mình nghĩ để giải quyết vấn đề về “Cultural Appropriation” này. Người biết thì chia sẻ cho người không biết, người thích thì làm cho người không thích trở nên thú vị, tìm tòi. Thế thì chúng ta lại có thêm những người hiểu sâu về văn hóa mà họ đang mặc, đang làm trên người. Thế thì “Cultural Appropriation” mới bớt đi mà không bị quá Toxic.Văn hóa từ đó mới được truyền đi xa, đi sâu hơn. Mà đó là điều mà bất kì một người yêu văn hóa hay làm văn hóa đang hướng tới. Chứ không phải là “Cấm đoán” “Bắt ép” người khác từ bỏ đi được.
Nên nhớ - thời đại này tự do và chúng ta phải “Thích nghi” với chúng.
Bạn nghĩ sao về việc
Lil Pump cũng để Dreadlocks hát tưng bừng bài Gucci gang xong các anh rappers da màu, những người da màu cũng chill theo mà đâu nói gì về vấn đề tóc tai. Trong khi Lilpump cũng là 1 khứa người Mĩ gốc Colombia và lối sống của khứa cũng bệnh hoạn, không tạo được sự tích cực cho giới trẻ lắm. Drug, alcohol, meaningless lyrics? Nói cho mình nghe thử?
Các bạn hẳn còn nhớ vụ án gây shock nước Mĩ của Trayvon Martin ở Sanford chứ. Một thanh niên 17 tuổi da màu mặc áo hoodie bị bắn chết bởi gã hàng xóm Geogre Zimmerman. Sau đó, những cuộc biểu tình và những chiếc áo Hoodie “Công lý cho Trayvon” cũng được mặc bởi cả người da màu, người da trắng yêu sự hòa bình. Mà trước đó – hoodie là chiếc áo mang “sự đen tối” và dính liền với người da màu- cho giai cấp bình dân, cho sự phạm tội – cho sự bí ẩn. Rồi nó cũng được toàn thế giới mặc đó thôi?
Quan trọng là “Yếu tố con người”. Chiếm dụng văn hóa trở nên xấu hay tốt đó là do yếu tố con người và mục đích của họ.
Để lấy ví dụ như là Gucci – từng bị dính vào một case tiêu biểu về “Chiếm dụng văn hóa” khi vào năm 2019, Gucci từng ra một chiếc áo turtle neck màu đen (Áo cổ lọ) với một viền môi màu đỏ xung quanh miệng ở mùa Thu/Đông 2018. Chiếc áo được bán với giá $890, và hẳn ai nhìn vào cũng biết đó là một dạng “Chiếm dụng văn hóa” khi nó gây liên tưởng trực tiếp tới #Blackface, tới những gì mà người da màu phải làm trong thời kì chiếm hữu nô lệ trước đó. Gucci rõ ràng đang trục lợi trên việc sử dụng văn hóa của người da màu mà chưa tìm hiểu kĩ về nó hoặc vô tình chạm tới. Gucci đã phải xin lỗi.
Hay H&M với “Coolest Monkey in The Jungle” với hình ảnh một cậu bé da màu mặc hoodie in hình đó vậy. Yếu tố văn hóa là một thứ luôn ảnh hưởng sâu nặng tới thời trang và nếu không tìm hiểu về nó thì dễ dàng phạm vào “Cultural Appropriation”.
Mình nói tới các vấn đề trên để liệt kê ra là “Các thương hiệu thời trang đang chiếm dụng văn hóa và TRỤC LỢI CHO THƯƠNG HIỆU CỦA HỌ thông qua doanh thu bán được”. Đó là 1 dạng Chiếm dụng xấu vì nó không mang lợi ích gì cho cộng đồng.
Các rappers Việt Nam thì sử dụng Dreadlocks như 1 dạng họ thấy đẹp, họ bị ảnh hưởng bởi các rappers nước ngoài (Đa phần là da màu) nhưng theo mình nhớ các rappers không phải là người đầu tiên mang Dreadlocks về Việt Nam. Mình thấy từ những năm 2007 rồi, có chăng bây giờ là do họ quá nổi nên chịu sóng lớn thôi. Mục đích của họ là vẻ đẹp cho cá nhân nên cũng không có sử dụng Dreadlocks cho mục đích thương mại gì xấu xa cả.
Chỉ cần các rappers hay những người nào có ảnh hưởng chia sẻ về thứ họ đang mặc, văn hóa - ảnh hưởng ra sao là từ “Vô cực” thành “Tích cực” ngay. Fans của họ, những người theo dõi biết thêm về văn hóa của thứ tóc đó, chả thế lại có lợi cho Dreadlocks được tiếp diễn hay sao?
Còn việc phân biệt chủng tộc nó chẳng phụ thuộc vào cái việc bạn đang mặc gì, đang cầm gì, đang ăn gì vì Có bao nhiêu kẻ ngoài kia, ăn mặc vest sáng sủa, đeo đồng hồ mắc tiền, đi siêu xe, tóc tai mượt loáng vẫn phân biệt chủng tộc đó hay sao? Họ có “Chiếm dụng văn hóa” không – Không. Nhưng họ vẫn phân biệt chủng tộc – vẫn coi những người da màu, da vàng là hạ đẳng đó thôi. Đó là Con người, con người quyết định mọi thứ nhé.
VÀ ĐÂY LÀ TÂM TƯ CỦA MỘT THẰNG MÁU ĐỎ DA VÀNG NHÉ, THAY VÌ LO VỀ “CHIẾM DỤNG VĂN HÓA” CỦA BỌN NƯỚC NGOÀI THÌ CHÚNG TA NÊN LO VỀ “CHẢY MÁU VĂN HÓA” CỦA VIỆT NAM ĐI.
QUAN HỌ BẮC NINH, CA TRÙ, XẨM, ÁO TỨ THÂN, NÓN LÁ.. CÁC LÀNG NGHỀ ĐANG MAI MỘT KÌA. HÒA NHẬP CHỨ ĐỪNG HÒA TAN CÁC BẠN ƠIIIII
ủng hộ cho Bi tại:
Paypal: https://www.paypal.me/triminhle0808
Banking account: Vietinbank
STK: 104005424124 - Chủ tài khoản: Lê Minh Trí.
momo: https://nhantien.momo.vn/triminhle
martin lo 在 Trí Minh Lê Facebook 的最佳貼文
“TẬN CÙNG CỦA SỰ COPY LÀ GÌ?”
[Bài viết sẽ dài, ai đọc để hiểu thì đọc. Ai không thích đọc thì đọc]
Tất nhiên, mỗi người trong chúng ta – đặc biệt là các bạn ở blog của mình, hẳn là đều không có cái nhìn thiện cảm với việc “Ăn cắp – đạo nhái ý tưởng”. Điều này đã là thường thấy trong nền công nghiệp thời trang này, là một vấn đề nhức nhối mà lúc nào chúng ta cũng nói về nó – bàn luận về nó. Đó cũng là một trong những lí do mà mình đã tạo ra nên chương trình “DoSeen: Write Your Own Voice”. Các bạn viết bài và tham gia – đó là một sự khích lệ và tự hào của mình. Nhưng chúng ta đang có một thiếu sót lớn, hầu hết các bạn đang công kích và chỉ điểm thẳng về những hành vi “ăn cắp’ mà chưa vẽ ra được cho người đọc một bức tranh “Tổng thể” hơn, một bức tranh quy mô hơn và cái nhìn đa diện hơn.
Các bạn đừng lo, đừng nghĩ mình là sao mình lại chỉ trích các bạn khi các bạn tham gia. Vì mình cũng đã từng y như các bạn, từng rất tiêu cực và cực đoan trong vấn đề bài trừ “Hành vi Ăn Cắp – Đạo nhái” nhưng sau tất cả - mọi thứ vẫn vận hành theo trục của thời đại. Để giải thích rõ hơn về bài viết này, nó sẽ được xoay quanh câu nói của một trong những người, một trong những Fashion Designer mà mình yêu thích và ảnh hưởng mình bậc nhất. Yohji Yamamoto.
“Star copying what you love. Copy copy copy copy. At the end of the copy you will find yourself” – Yohji Yamamoto.
“Hãy bắt đầu bằng việc bắt chước những gì mà bạn yêu thích. Bắt chước, bắt chước, bắt chước và bắt chước. Cho tới tận cùng của việc bắt chước, bạn sẽ tìm thấy bản thân của mình”.
Nói như thế nào nhỉ?
Như suy nghĩ của mình, loài người là một giống loài động vật bậc cao. Việc chúng ta trở thành sinh vật hùng mạnh và nắm quyền kiểm soát Trái đất hiện nay đó là do khả năng tư duy và sáng tạo tột đỉnh. Nhưng để làm việc đó, điều này cần phải qua việc “bắt chước”. Nó giống như là một loại “Di sản” thông qua các chữ như là “Kiến thức” “Kinh nghiệm” và “Kĩ năng”. Bắt đầu từ thời còn là linh trưởng, những con con đã phải “Copy” hành vi săn mồi, hái lượm và tổ chức hoạt động trong 1 đàn lớn. Để từ đó hoàn thiện kĩ năng để sinh tồn trong một thế giới khắc nghiệt. Hay giống hệt như chúng ta ngồi trên ghế nhà trường, toàn bộ kiến thức thông qua sách giáo khoa, những gì mà thầy cô nói – học trò, học sinh cũng phải học, phải “Copy” những điều đó để tạo thành một thứ nền tảng nhất định.
Dĩ nhiên, con người chẳng thể nào mà đạt được đỉnh cao của chuỗi sinh học tại Trái Đất này nếu không có “Sáng tạo” và “Đột phá”. Ai cũng copy thì một điều có thể đảm bảo được rằng sẽ có những phiên bản giống hệt nhau và giới hạn của con người cũng chỉ có thế. Đó mới là nơi xuất hiện của những “Thiên Tài”, những “Người đặc biệt”, những “Kẻ Tiên Phong” để thay đổi cả một hệ thống. Những người như Albert Einstein, Marie Curie hay Michael Jackson.. được sinh ra là để tạo ra một điểm mốc mới, và từ đó – nguyên cả một thế hệ lại tiếp tục “Copy” họ, “Sử dụng” họ, “Bắt chước” họ vì những gì mà họ đã làm. Để làm gì, để đào sâu – nghiên cứu – phát triển và một ngày nào đó, chúng ta sẽ lại có một Nhân vật Vĩ Đại nào khác – tạo ra một thứ khác dựa trên “Di sản” của những người kia, dựa trên sự “Copy – truyền nối” để cho con người 1 new thing to copy.
Nhưng để làm được điều đó – không phải đùng 1 cái là được.
Như câu nói của Yohji Yamamoto “Copy copy copy and Copy. At the end of the copy you will find yourself”. Tất cả các nhà thiết kế nổi tiếng mà các bạn biết – Maison Martin Margiela, Rei Kawakubo, Jean Paul Gautier, Yohji Yamamoto, Vivienne Westwood, Thierry Mugler..không phải là một kẻ tự dưng lại trở thành Top Fashion Designer. Họ cũng phải học, phải được đào tạo là bắt buộc phải “Copy something, review something”. Bắt chước mọi thứ của 1 thiết kế hay nhiều mẫu nào khác đã hiện diện trước đó. Mình gọi đó là “Bắt chước để trải nghiệm”. Bất kì 1 designer nào đều cũng từng phải thiết kế, phải ứng dụng trên 1 bản rập có sẵn theo tiêu chí và quan điểm của ngôi trường họ học. Đó là “Copy”, bạn có biết họ “Copy” nhiều tới mức nào không?
Với một sinh viên ngành Thời trang mà mình từng biết và nói chuyện, trong suốt thời gian được đào tạo và đến khi cả ra ngoài làm nghề liên quan đến Fashion. Người này đã copy không dưới 1000 mẫu các thiết kế thời trang trong và ngoài nước, copy để học hỏi, copy để xem cái áo này may ra sao, cái quần móc như thế nào. Xử lí chất liệu trước giờ vậy ổn không? Tại sao người ta có thể làm như thế. Một người sinh viên bình thường đã là như thế thì… một vĩ nhân, một hình tượng còn phải “Copy” bao nhiêu lần? (Trăm ngàn lần, triệu lần?) để có được một nền tảng tốt. Vì tận cùng của Copy đó chính là Kế thừa những gì mà người ta đã làm tốt và Phát triển trên chúng, để tạo ra một thứ nâng cấp hơn, sáng tạo hơn và đúng với “Tinh thần” của mình hơn. Đó là “Find Yourself” – không 1 kẻ nào có thể kiếm được bản ngã của mình nếu không thử lửa hàng trăm, hàng vạn lần cả.
Các nhà thiết kế cũng vậy. Số lượng copy của họ phải rất nhiều, nhiều đến nỗi khi mà những sản phẩm sau này của họ mang đặc trưng thời trang của họ khác hoàn toàn những gì mà đương đại có thể làm được. Dĩ nhiên để làm được điều đó, họ phải biết rõ ràng rằng “Tao khác những gì mà tao đã từng copy”. Đó là Yourself.
Các bạn để ý rằng, những nhà thiết kế thời trang ngày xưa thường nổi danh ở 1 số tuổi không hề nhỏ. Trẻ nhất thì khoảng 35-40 tuổi. Từ lúc nhận thức được về con đường thời trang đi, là tầm 17 tuổi/18 tuổi - họ đã bỏ ra khoảng 20 năm để copy, để học hỏi và tìm được bản ngã thời trang của mình. Để có được sự công nhận, danh tiếng và tiền tài – đó là sự hi sinh cần thiết. Nhưng trên hết, đó là chữ “Yourself”.
Lemaire, Helmut Lang hay Kim Jones cũng chẳng thể thành công nếu không “Copy” những gì ở quá khứ và biến nó thành tài sản của mình khi bơm thêm DNA của bản thân vào trong đó.
NGAY CẢ CÁCH ĂN MẶC
Mình, xuất phát từ một kẻ không biết gì về thời trang – cũng từng là kẻ đi copy. Copy về style ăn mặc, copy về nội dung,copy về những gì người ta viết nói. Nên chắc chắn rằng có rất nhiều người không ưa mình sẽ nói là “Google Blogger”. Mình chẳng quan tâm mấy, mình đang trên con đường tìm bản thân của mình đối với thế giới thời trang này. Bằng bất cứ thủ đoạn hay phương thức nào, mình vẫn luôn tin cách “Copy” của mình là có giá trị cho bản thân hay cả một cộng đồng mình đang hướng tới.
Mình copy đủ style, đủ phong cách, đủ mọi người mà mình có ấn tượng, mình yêu thích và mình quan tâm. Gdragon ư hay Rocky? Helmut Lang hay Errolson Hugh? Không quan trọng, mình sẵn sàng bắt chước. Trong quá trình copy, mình hiểu rõ hơn về bản thân mình muốn gì và chữ “Thời trang” với mình đóng vai trò như thế nào. Mình không thể nào mặc đồ gọn, bó hay unisex như Kwon Ji Yong được. Hay môi trường mình sống không thể nào mặc đồ kiểu bác Hugh được. Mình muốn giản dị nhưng đầy lôi cuốn ư? Vậy mình phải làm gì. Đó là bước chân của mình tới “Yourself” và nó đang dần hoàn thành khi mình đã “Copy” cả tá người khác.
Trong quá trình Copy – dĩ nhiên xuất hiện những người khác châm chọc mình. Nhưng họ cũng không hề biết những gì họ đang làm cũng “Copy” của một thứ gì đó khác. Ban đầu, mình rất máu tiết và muốn “Cạnh tranh” với họ. Nhưng khi biết càng nhiều, tiếp cận nhiều thứ - mình biết là họ đang “Copy thứ gì đó mà thôi”. Và quan trọng là, họ không chấp nhận việc họ đang là “Copy” mà đang loan báo rằng “
Họ đang tạo ra 1 thứ gì đó mới mẻ, sáng tạo hơn”. Đối với mình, có lẽ đó là điểm chắn lớn nhất cho việc “Find Yourself”.
Copy không phải là 1 việc xấu. Đó là bản năng của con người, quan trọng là từng ấy copy đi – bạn có thể tìm được bản ngã hay bản thân của mình không. Nếu không, bạn cũng chỉ là những nhân vật phổ thông – những con NPC trong 1 game đã được lập trình sẵn.
Còn các thương hiệu chuyên đi Copy người khác. Mình chỉ cảm thương, cảm thương cho 1 số phận không thể nào tìm được “Bản thân” mình và cảm thương cho những khách hàng đang trong quá trình đó.
Ủng hộ cho Bi tại:
Paypal: https://www.paypal.me/triminhle0808
Banking account: Vietinbank
STK: 104005424124 - Chủ tài khoản: Lê Minh Trí.
momo: https://nhantien.momo.vn/triminhle
martin lo 在 Julia Wu Youtube 的最讚貼文
加入我的私人通訊群組
Join my private messaging group: http://bit.ly/2skoNaf
數位聆聽:https://www.soundscape.net/a/13380
我們都有一個不能說出來的故事,旋繞思緒就快要精神分裂
你們都還好嗎?
聽完就不痛了
哭完就好了
詞 / 曲 Written by Julia Wu / 剃刀蔣RAZOR
製作人 Produced by 剃刀蔣RAZOR
編曲人 Arranged by 史今SJIN
貝斯 Bass by 簡道生 Dawson Chien
吉他 Guitar by 翁光煒 Wico Weng
錄音 / 混音師 Recorded and Mixed by 陳文駿AJ Chen
錄音工作室 Recorded at Lights Up Studio
混音工作室 Mixing at 強力錄音室 Mega Force Studio
母帶後期處理 Mastered by Brian Paturalski
主演 Starring|
Julia 吳卓源
Kunda hsieh 謝坤達
導演 Director|2Chill
製片 Producer|王姿元 Wang Tzu Yuan
製片助理 P.A.|王新年Xinnian Wang
製片廠務 P.A.|周昀佑(阿三)Lgthree
攝影 D.O.P.|孤單山姆 SamLonely
跟焦師 Focus Puller|王奕儒 Yi Ru Wang
攝影助理 Camera Assistan|林昭汝(藍藍)Blue
攝影器材 Camera Equipment|王奕儒 Yi Ru Wang
燈光 Gaffer|孫大鈞 Sun Da Jun
燈光大助 Gaffer Best Boy|羅煒 LoWei
燈光助理 Gaffer Best Boy|張星培 Chang Hsing Pei
燈光器材 Lighting Equipment|
仙人掌影業CACTUS STUDIO
視動影像製作有限公司VISIONARY CREATURE TW
美術 Art Director|羅文璟Wenjing Lo
執行美術 Set Decorator|林怡柔Randolph Lin
美術助理 Art Assistant|廖群芳Otylia Liao
美術廠務 Art Assistant|李佳杰 LEE CHIA CHIEH
造型 Stylist|豆豆DouTung @漂亮東西GoodGoods
服裝助理 Clothing Assistant|李佩蓉Bella Lee
服裝製作 Costumer|愷Kai Hung
指甲造型 Nail Stylist|修Reeve
品牌協力 Brand Sponsorship|Recovery Design、AllSaints、KlassiC.
平面攝影師 Photographer |雷莫 Zemok
Ju 團隊 The Ju Team|
Julia經紀人 Artist Manager|李巧雯 Cherry Li
Julia妝髮 Hair & Make-up|平平 Naomipp
坤達團隊 Kunda Team|
坤達經紀人 Artist Manager|李米菓 Sandy Lee
坤達執行經紀 Executive Artist Manager|林俐寧 Li Ning Lin
坤達梳化 Make-up Artist|陳慈芳 Tzu Fang Chen
坤達髮型 Hairstylist|顏寶霖 Eason Yn
坤達司機 Driver|小柳哥 Nice Liu
剪接 Editor|陳仲宇(馬丁)Martin Tan@Backyardstudio
調光 Colorist|李芷璇(李子)Chih-Xuan, Lee
後期製作 Visual Effects|陳仲宇(馬丁)Martin Tan@Backyardstudio
合成 Compositing|陳仲宇(馬丁)Martin Tan@Backyardstudio
標準字設計 Logotype Design|施譯棋 YEECHI@Backyardstudio
字卡設計 Graphic Designer|施譯棋 YEECHI@Backyardstudio
場地協力 Venue|中山地下室 Allen、鄭先生
特別感謝 Special Thanks|Felice饗樂 Pasta&Dessert
#精神分裂 #JuliaWu #坤達
---------------
Julia Facebook|https://www.facebook.com/JuliaWuMusic
Julia Instagram|https://www.instagram.com/juliawu94
ChynaHouse Facebook|https://www.facebook.com/ChynaHouseDigital
ChynaHouse Instagram|https://www.instagram.com/chynahousedigital
martin lo 在 IKKO'S FILMS イッコーズフィルムズ Youtube 的精選貼文
銀座 稲葉
https://www.ginza-inaba.tokyo/
https://tabelog.com/tokyo/A1301/A130101/13259495/
【和食11】銀座 結絆
https://youtu.be/cx_lqMGR8Jc
【和食12】銀座 結絆
https://youtu.be/DxUg54nA7vg
【和食13】車力道 おの澤
https://youtu.be/v6eeNjjSmeo
【和食14】三宅輝
https://www.youtube.com/watch?v=F30VH33dNBA
【和食15】茶懐石 温石
https://www.youtube.com/watch?v=cln-hqTvqIo
【和食16】鈴田式
https://www.youtube.com/watch?v=t8Hslncdn5g
【和食17】日本料理 四四A2
https://www.youtube.com/watch?v=N3u3NuBzeho
【和食18】銀座・器楽亭
https://www.youtube.com/watch?v=Ltc4irlyDqY
【和食19】銀座 美会
https://www.youtube.com/watch?v=DYZvXyB6USo
【和食20】銀座 稲葉
https://www.youtube.com/watch?v=inIsBjSK6PA
過去の和食動画はこちらから
https://www.youtube.com/playlist?list=PLMgfk05jIdQdRiCgjiic5AH_GnJ9fxrC
【MUSIC】
Airborne Motion - William Benckert
The Sneaky Inn - Martin Landstrom
First Moon - Cerulean Skies
Cain - Lo Mimieux
From Indigo - Justnormal
Robin - S.A. Karl
★instagram
https://www.instagram.com/ikkos_films/
★サブチャンネル「IKKO'S FILMS EXTRA」
https://www.youtube.com/channel/UC_b7JhrPKWAv0lU3509_xOA
★「品川イッコー 公式ブログ」
http://www.ikkoshinagawa.com/
★Twitter
https://twitter.com/ikko2005
#銀座稲葉 #和食 #銀座グルメ
martin lo 在 Linh Xe ôm z1000 Youtube 的最佳解答
Chủ đề:
Link đầu tư BINOMO :https://bit.ly/LINH_XE_OM_BINOMO
------
Link Fb của Linh : https://www.facebook.com/xuan.linh.98...
Link Shop LXO Store của Linh : https://www.facebook.com/LXO-Store-11......
Mọi người thấy vui thì ĐĂNG KÍ ủng hộ kênh của Linh nha!^
---------
đồ nghề làm Vlog của Linh
xe :KAWASAKI z1000
Gopro 8*2
Sjcam 4000
Nón : AGV k3
Micro : CVM-D02
Phần mềm EDIT : Filmora 9
martin lo 在 martin-lo 的個人檔案 的推薦與評價
查看名為Martin Lo 的用戶個人檔案。加入Facebook,與Martin Lo 及其他你可能認識的朋友聯絡。Facebook 讓人們盡情分享,將這個世界變得更開闊、聯繫更緊密。 ... <看更多>
martin lo 在 Martin Lo (lo2231) - 個人檔案 的推薦與評價
看看「Martin Lo」(lo2231) 在全球最大創意收藏網站Pinterest 上的新發現。 ... <看更多>
martin lo 在 [買賣] Carl Martin lo-gain plexitone - 看板Pedal - 批踢踢實業坊 的推薦與評價
【物品內容】:Carl Martin plexitone lo-gain
【介紹網站】:https://youtu.be/cLRQN_kDbMw
【物品狀況】:全新,僅打開確定功能
【所在地點】:新北輔大附近
【欲售價格】:4300
【拍賣照片】:https://m.imgur.com/a/0LZoIMs
【聯絡方式】:站內信
【使用心得】:plexitone sigle的low gain版本
動態不錯,適合crunch tone,個人覺得單線圈
用更好聽
-----
Sent from JPTT on my iPhone
--
※ 發信站: 批踢踢實業坊(ptt.cc), 來自: 114.42.140.91
※ 文章網址: https://www.ptt.cc/bbs/Pedal/M.1546518674.A.423.html
※ 編輯: kazdux (114.42.140.91), 01/03/2019 20:34:15
... <看更多>