Alishan, những ngày không thời gian!
Hành trình trekking, trải nghiệm và tận hưởng ở vùng núi Alishan kỳ diệu.
Tips dành cho cư dân đam mê xê dịch:
* Di chuyển:
Để đến được Alishan chúng ta có thể tự di chuyển bằng xe bus hoặc mua tour vận chuyển trên ứng dụng Klook (ứng dụng dành cho dân du lịch tự túc) để tiết kiệm thời gian và an toàn vì được lên đây khá xa và nguy hiểm. Tuyệt đối không di chuyển bằng xe máy.
Dọc đường có nhiều hoa anh đào rất đẹp, tới cổng mỗi người phải mua vé vào là 300TWD (giá áp dụng cho khách du lịch, người lớn)
* Ăn: Ở khu trung tâm có chợ, shop 7-11 và nhiều quán ăn rất tiện và giá rõ ràng.
Nên dùng ứng dụng Four Square để xem đánh giá những khách trước. Tớ để xuất một quán có trong album hình, ăn rất ngon mà giá lại hợp lý.
* Ở:
Nên book khách sạn trước vì ở khu này chỉ có vài khách sạn tầm trung và một vài cao cấp. Nếu lỡ quên book trước thì có thể lên Google Maps tìm chỗ nào gần và gọi để hỏi giá hoặc đi bộ đến đó luôn. Giá khách sạn có thể ngã giá được tầm 10-20% tuỳ vào độ dễ thương của bạn nha :)
* Chơi:
Đầu tiên nên nắm chắc tờ thông tin có đủ các ngôn ngữ trong tay sau đó tha hồ chọn hình thức đi tàu hoặc trekking xuyên rừng đến những nơi không thể bỏ qua được đánh dấu nổi bậc trên tờ hướng dẫn.
Điểm nên đến nhất là 祝山 Zhushan Sunrise Spot, mặc dù tụi mình đã không được may mắn nhưng ở đó thực sự rất đẹp và rừng anh đào đoạn ga Sacred Tree Station.
Cảm ơn những nhà bảo trợ #Vietjet #Klook và #Jamlos đã cũng Thiết Nguyễn trong hành trình khám phá #Taiwan lần này.
P/s: Clip The Sakura Season in Taiwan sắp ra mắt, cả nhà nhớ đón xem nha.
Nơi có độ cao hơn 2000m so mực nước biển, nhiệt độ giao động 14-18 độ C dường như mọi thứ được diễn ra trong yên lặng.
Bạn không thể nghe bất kỳ âm thanh nào lớn vượt khỏi tiếng của lũ chim đang ríu rít đâu đó trong rừng cây, tiếng lá cây reo xung quanh, trên đầu và thi thoảng tiếng đoàn tàu từ rừng Alishan chạy ra chậm chạm rồi biến mất ở hẻm núi nào đó.
CHUYẾN TÀU XUYÊN RỪNG ALISHAN
Cách điểm tiếp khách trung tâm tầm 100m là trạm tàu Forest Railway/ Alishan Station, ron ren ron ren tiếng cái chuông bằng đồng reo lên, cầm trên tay tấm vé và bước lên chuyến tàu cổ tích. Lúc này trong đầu lân lân kiểu như được lên chuyến tàu hơi nước thần kỳ của Harry Porter mỗi lần nhập học vào trường phù thuỷ vậy.
Chỉ có vài toa đã cũ kỹ, có thể nhìn được màu xậm xuống từ lớp sơn bên ngoài, chiếc ghế màu xanh đã bạc, tấm kính cửa sổ cũng xuống màu thời gian. Tất cả như hoà lại thành một bức tranh "vintage" vừa hợp với khu rừng xanh thẩm ngoài kia, thi thoảng lại có vệt nắng vàng óng chiếu xiêng qua hàng cây, kẽ lá của khu rừng.
Ngồi im lặng nhìn qua tấm kiếng mờ nghe tiếng lạch lạch quen thuộc trong những bộ phim bối cảnh 1975 bỗng có thằng bé háo hứng đúng xộc dậy đưa mặt, nhón chân lên ô cửa trống không bị chắng bỡi kính la lên waoooo “trời ơi, cây đào cổ thụ kìa”.
“Thằng nhỏ” đó là tôi, lúc đó cả toa tàu nhìn tôi lạ lẫm những cũng đưa mắt hướng về cái mảng hồng đỏ bật lên hẳn một vùng giữa đám cây màu thẩm, cái gốc dường như phải đến một cái ôm cũng không hết.
Chưa kịp đưa ống kính để bắt lại những khoảnh khắc quý giá và cũng biết mình vừa thể hiện hơi lố nơi công cộng nên quay về chỗ ngồi tiếp tục tận hưởng hành trình trong tâm trạng một chút áy náy ^^ nhưng cũng vui, đáng nhớ. Đưa chiếc tai nghe lên mở bài nhạc nhẹ và tưởng tượng lại cảnh trong "Tam Sinh Tam Thế Thập Lý Đào Hoa", đắc chí - cảnh trong phim là có thật nha :)
Tầm 30 phút sau tàu dừng ở trạm Sacred Tree Station, ở đây tất cả mọi người đều xuống và đi sâu vào rừng, men theo con đường được lát sẵn gỗ hoặc xi măng. Ấn tượng đầu là số lượng cây - khoảng cách dường như đều nhau đến lạ, chúng thẳng một đường từ gốc đến ngọn và luôn có những cú nhấn với những cây cổ thụ khổng lồ với niên đại mấy ngàn năm hoặc hình thù kỳ lạ do thiên nhiên mang lại. Cứ thế tụi mình băng lên, xuống qua nhiều con dốc, đi qua khu rừng anh đào đang nhí búp chuẩn bị mùa nở rộ, men theo cái hồ trên núi trong veo và ghé qua ngôi chùa cổ, nơi cầu an phước trên đỉnh núi rồi lạt đến điểm ngắm hoàng hôn đẹp nhất Alishan.
CHUYẾN TÀU BÌNH MINH
Khác ngày bình thường thức dậy tập yoga rồi ngồi dưới gốc cây nhìn về triền đồi thưởng tách trà nóng hổi, hôm nay Thiết và bạn đồng hành thức dậy lúc 4:00 sáng, chuẩn bị mỗi đứa một bình trà Ôlong Ahishan mới được tặng tối qua pha với mức gừng mang từ Việt Nam qua. Bước xuống đường lạnh tê tái, một màu đen bao trùm tất cả nhưng không yên tĩnh như tưởng tượng mà vui rộn đến lạ thường. Thời điểm này ở Alishan là khoảnh khắc đẹp nhất mà bất cứ ai đến cũng muốn trải nghiệm một lần, là bước lên chuyến tàu bình minh, ngắm mặt trời mọc giữa biển mây ở đỉnh Chushan - nơi ngắm mặt trời mọc đẹp nhất (có thể nói đẹp nhất Đài Loan)
Vào hàng ngay ngắn, tán chuyện sáng với những người bạn mới chờ mua vé tàu trong cơn ngái ngủ nhẹ. Ton ten - ton ten - ton ten húuuuuu dài, tiếng còi dài báo hiệu những dòng người đang xếp hàng từ cuối đêm, lúc mặt trời vẫn là hành khách chưa thấy bóng dáng bước lên tàu, chọn cho mình chỗ ngồi êm ấm kèm giấc ngủ nướng miễn cưỡng. Còn tôi thì háo hức, mắt sáng rỡ đến lạ. Mình được ở toa đầu, ngồi tựa vào bạn kế bên để giữ được hơi ấm cho nhau và nhìn về phía đèn tàu tiếng về phía trước trong màn sương đêm, cong veo men theo vách núi rồi giảm tốc khi lên dốc, cũng cảm thấy ghê ghê ^^
Anh bạn đối diện ngồi ôm tay cô bạn gái khì khò từ lúc lên tàu tới giờ, các cô chú lớn tuổi thì tám chuyện về điểm đến, đoán vậy vì họ nói bằng tiếng Hoa và Nhậ không hiểu nhưng nhìn vào cứ chỉ và vẻ mặt hạnh phúc đầu ngày trong khi xung quanh đang ngái ngủ Thiết nghĩ vậy, nghĩ họ cũng như mình.
Ron ren ron ren hồi dài, ChuShan Station trước mặt, như phản xạ tự nhiên nhanh như chớp tôi phi xuống trước và chạy lên những bậc thang cao trước mặt để mong xí được một chỗ ngon lành cho những bức ảnh đón bình minh ở nơi đây - 祝山 Zhushan Sunrise Spot. Nhưng bất ngờ làm sao, chỗ đã gần như kín hết, lạ quá, mình đi chuyến tàu sớm nhất rồi mà ta? Tôi tự hỏi nhưng cũng biết là có đường đi bộ tắt lên đây và cũng may còn 1 chỗ khá đẹp dành tớ và đồng đội.
Vậy đó, còn lại là đứng đó hướng về phía mặt trời, rót từ bình cách nhiệt ra thứ trà thơm phứt, thanh nhẹ và ấm mùi gừng quê nhà, chúng tớ tận hưởng buổi sáng trọn vẹn với mấy cái bánh bông lan được chuẩn bị từ tối qua.
Đến gần 6h dường như mặt trời đã lên nhưng vẫn còn ẩn nấp phía sau những loạn mây dày, tất cả mọi người ai cũng dương ống kính, điện thoại chụp quay liên hồi. Còn tôi thì chờ, nhìn không gian háo hứng xung quanh và cố để ngoài tai tiếng thuyết minh không cần hỗ trợ âm thanh của hai ông chú trạt tuổi bố đứng trên bục cao nhưng rất lớn, họ nói về truyền thuyết Al Lị Shan, về ông Tưởng Giới Thạch và vô vàng cái lý do tìm ra được nơi này, phong thuỷ tốt lành, thiên trời địa đất ra sao bằng tiếng Hoa. (đoạn này thì đoán thôi vì với vốn luyến eo hẹp tiếng Hoa khó mà hiểu hết được)
Đến 6:45 trời đã hơi sáng, với kinh nghiệm của mình tôi biết chắc mặt trời đã lên gần tầm cây xào rồi nhưng vì những đám mây phía xa che khuất nên không thể thấy được. Thế là chúng tôi nhường chỗ lại cho những người bạn mới đến để ra về, đầu nghỉ thầm “haizz, uổng thiệt mà không ngắm được cũng chẳng sao” và nhìn hàng trăm người vẫn đang háo hức chờ đợi tôi mỉm cười nhẹ và bước vội cho kịp chuyến tàu sắp rời bến.
Ngày săn ảnh không thành công nhưng trọn vẹn buổi trà sáng nơi núi cao.
CHỊ GÁI THÁI NGUYÊN
“Trà này được trồng trên núi A Lĩ San em à, trên đường đi lên đây cơ, chứ ở đây làm gì có” vì thắc mắc sao đi hoài khắp khu rừng cũng không thấy đồi chè nào. Cũng từ đây bắt đầu câu chuyện tâm tình người đồng hương, chị làm ở đây phải 2-3 hoặc 5 năm mới về nhà, chị chỉ cho chúng tôi đâu là trà thường, trà thượng hạng trà siêu cấp được chính phủ dán nhãng hẳn hoi. Ông chủ tiệm này mới đi thi đạt giải cao về mà, giá mỗi lạng đến nhiều triệu VNĐ lận á. Năm nào chị cũng gửi trà về cho bố ở Thái Nguyên đấy, vì trà ở đây ngon.
Lúc này đã 9:30 tối, tụi mình là vị khách cuối cùng trong cái đêm lặng như tờ ấy. Trò chuyện cùng nhau, giải thích cho nhau nghe về cách làm trà, hái búp, ủ hương… cho đến cành đào cắm trong bình mới cắt từ rừng về hôm qua đẹp đến lạnh lùng cũng là đề tài thú vị dẫn đến những câu hỏi tiếp theo. Mua 2 gói, một gói làm quà cho bố, một gói để thưởng thức, chị gái gói cẩn thận, lấy nhãn hiệu của quán gắn vô rồi cho tôi chọn màu bao mình yêu thích. Tất nhiên tôi chọn màu xanh, bạn tôi chọn màu xám, câu chuyện mua bán, tiếp thị đến đây là xong nhưng dường như có thứ gì đó vẫn còn níu chân kẻ xa quên thèm được nói tiếng mình.
Chị tiễn chúng tôi ra đến tận sân, trời đầy sương đêm, chị chỉ cho chúng tôi điểm ngắm bình minh, điểm có hoa đào đẹp và các con đường tắt mà chỉ người bản địa mới thấu rõ trong lúc bà chỉ tiệm đang dọn dẹp đóng cửa phía trong.
Và còn dặn thêm đây là tờ tiếng Anh, mai em nhớ qua chỗ quày thông tin bảo người ta đưa cho tờ tiếng Việt. Nấn ná chút vươn vấn cuối cùng tớ cuối người cảm ơn chị kiểu người Nhật rồi bước đi trong lòng nhiều lắm những câu hỏi và đâu đó buồn phản phất. Nhiệt độ ngoài trời lúc này là 14 độ C.
Alishan, những ngày không thời gian!
*Tips:
- Di chuyển:
Để đến được Alishan chúng ta có thể tự di chuyển bằng xe bus hoặc mua tour vận chuyển trên ứng dụng Klook để tiết kiệm thời gian và an toàn vì được lên đây khá xa và nguy hiểm. Tuyệt đối không di chuyển bằng xe máy.
Dọc đường có nhiều hoa anh đào rất đẹp, tới cổng mỗi người phải mua vé vào là 300TWD (giá áp dụng cho khách du lịch, người lớn)
- Ăn: Ở khu trung tâm có chợ, shop 7-11 và nhiều quán ăn rất tiện và giá rõ ràng.
Nên dùng ứng dụng Four Square để xem đánh giá những khách trước. Tớ để xuất một quán có trong album hình, ăn rất ngon mà giá lại hợp lý.
- Ở:
Nên book khách sạn trước vì ở khu này chỉ có vài khách sạn tầm trung và một vài cao cấp. Nếu lỡ quên book trước thì có thể lên Google Maps tìm chỗ nào gần và gọi để hỏi giá hoặc đi bộ đến đó luôn. Giá khách sạn có thể ngã giá được tầm 10-20% tuỳ vào độ dễ thương của bạn nha :)
- Chơi:
Đầu tiên nên nắm chắc tờ thông tin có đủ các ngôn ngữ trong tay sau đó tha hồ chọn hình thức đi tàu hoặc trekking xuyên rừng đến những nơi không thể bỏ qua được đánh dấu nổi bậc trên tờ hướng dẫn.
Điểm nên đến nhất là 祝山 Zhushan Sunrise Spot, mặc dù tụi mình đã không được may mắn nhưng ở đó thực sự rất đẹp và rừng anh đào đoạn ga Sacred Tree Station.
#Alishan #Sakura #Taiwan
#Vietjet #Jamlos
同時也有10000部Youtube影片,追蹤數超過2,910的網紅コバにゃんチャンネル,也在其Youtube影片中提到,...