[Ký sự hành trình] LÀNG MAI LỘC UYỂN – SANDIEGO
Phần 2: SỐNG NHƯ MỘT DÒNG SÔNG
“Go as a river”. Đó là một trong những dòng chữ được viết bằng lối chữ thảo thư pháp, được đặt đâu đó trong khuôn viên Làng Mai Lộc Uyển. Mình đặc biệt yêu thích câu chữ này, bởi độ thâm thúy đa tầng nghĩa của nó. Ai muốn hiểu sao thì hiểu. Bạn hiểu gì cảm gì được từ một dòng sông, hãy áp nó vào tầng triết lý “Go as a river.”
Với mình, sống như một dòng sông, nghĩa là Thuận tự nhiên. Con sông trôi lúc êm đềm khi chảy xiết, nhưng nó luôn chảy. Nước luôn tìm cách để ra tới biển, và vì thế, cuộc đời con người ta luôn có ý nghĩa. Và, trong hành trình cảm nhận ý nghĩa của cuộc sống này, ta tìm thấy sự bình yên. Bình yên trong mỗi phút giây ta đang sống. Bình yên trong mỗi bước chân, không phải sầu não muộn phiền vì những gì đã xảy ra trong quá khứ, cũng không phải lo lắng cho tương lai chưa đến. Vì thế, nên mới có câu khác nữa, “Peace is in every step” – Bình yên trong mỗi bước chân. Và nữa: “Breath”, and “Smile” – Thở, và Cười.
Thở và Cười là hai hoạt động ‘trời cho’ gắn với con người từ khi lọt lòng mẹ. Vậy mà lắm lúc, trên đường đời vội vã, muộn phiền bận bịu lo toan những hỉ nộ ái ố của cuộc đời, ta thở mà không ý thức rằng ta đang thở. Ta quên mất ta có một tài sản vô giá là nụ cười. Vì vậy, những câu chữ ngắn: “Thở” và “Cười” luôn được đặt đâu đó, rải rác trong Làng Mai Lộc Uyển, phải chăng như nhắc nhở chúng ta tìm về hai báu vật quan trọng đó, hai ‘bảo bối’ sẵn có cho chúng ta một cuộc sống bằng an, nếu chúng ta ý thức được giá trị của chúng.
Có lẽ vì vậy, hai điều Làng Mai Lộc Uyển (và có lẽ ở tất cả các nơi theo ‘phong cách Làng Mai’ đều theo, mình chắc vậy) chính là hướng mọi người quay về với sự lưu tâm về sự Thở và những Nụ cười. Các thời thiền hàng ngày luôn được nhắc: hãy tập trung vào hơi thở, đừng nghĩ ngợi lung tung. Thế nhưng biết rằng điều này khó lắm, nên mỗi lúc nào phát hiện ra tâm trí mình như con khỉ chuyền cành, đã chạy đi đàng nảo đàng nào rồi, đừng tức giận, cũng áy náy. Hãy cứ mỉm cười, tử tế với cái sự ‘chạy loạn’ của ý nghĩ của mình, và kéo nó trở về hơi thở. Nó lại chạy loạn nữa? Không sao. Khi nào phát hiện ra, hãy lại cứ mỉm cười, và kéo nó trở về lại chỗ cũ: chính là hơi thở.
Cùng với việc nhớ Thở và Cười, người ta được nhắc mở tâm Thương với nhau nhiều hơn. Từ Love được nhắc nhiều ở đây, cùng với từ Kindness – Tử tế. Có Thương có Tử tế đều sẽ hóa giải được mọi hận thù, đó chẳng phải là triết lý sâu xa của Phật pháp hay sao?
Buổi chiều hôm trước, tụi mình leo lên một cung đường cao ngắm mặt trời lặn. Ở đây mùa đông mặt trời đi ngủ sớm. Mark, cậu thanh niên 26 tuổi ‘đang cảm thấy lạc lối, cần vào đây vài tuần để sắp xếp lại mọi thứ về mình’ mà mình có nhắc tới trong bài trước cũng cùng leo dốc với chúng mình. Mình nói với cậu, mặt trời lúc bình minh và hoàng hôn là hai khoảng thời gian tuyệt vời nhất để bạn nhìn thẳng vào ngài, ‘trò chuyện’ với ngài, và xin năng lượng bình yên, khỏe mạnh và tình yêu thương vô điều kiện của ngài, để bạn có thể vượt qua được những cơn down-mood của cuộc sống. Và tụi mình ngồi xuống, thực tập luôn một hồi thiền tích năng lượng mặt trời hoàng hôn cho cậu. Cậu cứ “Wow.., tôi đã thực sự thấy ánh sáng màu sắc tuyệt đẹp qua đôi mắt nhắm rồi. Wow…, thực sự tôi đã nhìn thấy những hạt nhỏ li ti chảy tràn vào người rồi!” Mình cười, nói ở MayQ, chúng mình luôn đưa kiểu thiền tích năng lượng mặt trời vào cơ thể này vào tất cả các hoạt động, và ngày hôm nay đến đây là để học hỏi thêm một số cách nữa để giúp chữa lành những thương tổn tâm và thân con người. Qua thời thiền cùng nhau, cậu có vẻ mở lòng hơn. Cậu nói, “Giọng cô lúc hướng dẫn thiền nghe giống như giọng được thu trong các chương trình chuyên nghiệp quá ha…!” Vị sư thầy đi cùng nín cười: “Cô ấy từng là MC trong một chương trình rất quen thuộc ở VN đó nha!” Cậu lại, “Wow…” Rồi thì là một lô những câu hỏi chương trình đó thế nào, tác dụng kết nối chữa lành thế nào…
Cách cậu mở lòng làm mình cảm động. Mình hỏi ngày tháng năm sinh của cậu, rồi cặm cụi áp các công thức số của môn Numerology – Khoa học Số mà mình đã học được vào tính tính toán toán…, thì quả y như rằng, cậu là một trong những người thuộc thế hệ 199… mà mình có nhắc đến trong một bài viết trước, một trong những thế hệ sinh ra trong điều kiện vật chất khá đầy đủ mà lòng lại thường thấy trống vắng. Mình mỉm cười, nói không sao, rồi em sẽ tìm ra được một lối đi đúng cho mình. Cô tin rằng mỗi người trong chúng ta đến với cuộc đời này đều mang theo một dạng sứ mệnh, và chỉ khi nào ta sống đúng sứ mệnh đó thì mới ‘đúng đường ray’. Còn khi ta chưa nhìn ra, nghĩa là còn một chút vướng lại, kẹt lại đâu đó…, mà hy vọng những tuần lễ ngẫm ngợi tại đây sẽ tiếp tục giúp em lắng lòng để nhìn ra bản chất của mình. Và hãy nhớ rõ lời cô nói, lúc nào tinh thần chùng xuống thấp, hãy đi kiếm mặt trời mà ngắm, mà nhìn vào mặt trời và lắng nghe trực giác của mình, nhé.
Buổi sáng cuối cùng tại Làng Mai Lộc Uyển, tụi mình lại có mặt trên đỉnh ‘Núi Yên Tử’ – cái tên được đặt theo tên ngọn núi đặc biệt tại Việt Nam để tưởng nhớ Phật Hoàng Trần Nhân Tông, Tổ của Thiền tông Việt Nam. Ban mai còn thấm đẫm hơi sương, và mặt trời vẫn còn chìm khuất sau rặng núi xa. Tách trà sớm trên vạt gỗ lưng chừng núi, cùng với các anh chị em thân thương của chúng mình và vị sư thầy đáng quý đã tác duyên cho chúng mình đến được nơi này làm cho những khoảnh khắc ấy trở nên đáng trân trọng hơn bao giờ hết. Rồi hai mươi phút thiền ngay tại đó, khi mở mắt ra thì ôi chao mặt trời vừa ló lên khỏi rặng núi. Trái tim nở hoa trong sự hoan hỉ! Trân trọng từng phút giây hiện tại, an trú trong hiện tại. Tiêu chí lớn của Làng Mai, hình như giây phút đó chúng mình cảm nhận được, nhiều lắm!
Tạm biệt Làng Mai Lộc Uyển. Giữa trưa, nắng lên gay gắt. Thấp thoáng đâu đó, có tiếng nước chảy róc rách vào chiếc ao thả nhiều cá đủ màu tung tăng bơi lượn, bên bờ một người khách vãng lai ngồi xếp bằng thiền tịnh. Mark cũng đi ra chào tạm biệt tụi mình. Mình đưa hai tay lên, đập hai lòng bàn tay vào hai lòng bàn tay cậu, kiểu “Hi Five!” thời thượng của mấy bạn trẻ khi người ta hạ quyết tâm với một điều gì đó. Mình cười, “Good luck, chúc may mắn, Mark. Và cho tới khi cô gặp lại em, em sẽ tỏa sáng nhé! Be shining in your own self, till we meet again.”
Cậu cũng mỉm cười, đôi mắt cậu sáng rực. Đó nào phải là đôi mắt của một người trẻ “cảm thấy bị lạc lối, đang cần tĩnh dưỡng để sắp xếp lại mọi thứ về mình”? Mình vẫn tin khi mọi cái trên đời này đều là duyên, hãy để mọi cái trôi theo duyên. “Go as a river”. Kể cả lần đến thăm Làng Mai Lộc Uyển lần này. Kể cả cái duyên chúng mình hiểu thêm về một cách thức tịnh tâm hồn bằng The Noble silence – Sự im lặng cao quý. Và kể cả cái duyên chúng mình gặp Mark.
Till we meet again. Hẹn ngày tái ngộ.
(3.12.2019 – QH)
#ĐivàGhiQHLD
#LàngMai #LàngMaiLộcUyển #PlumVillage #DeerParkPlumVillage
#SanDiego #US
#Tạmbiệt #Tillwemeetagain
💙 Phần 1: Tĩnh lặng & Vạn sự trong chánh niệm: https://www.facebook.com/297582483714577/posts/1477707369035410?sfns=mo
同時也有10000部Youtube影片,追蹤數超過2,910的網紅コバにゃんチャンネル,也在其Youtube影片中提到,...
「deerparkplumvillage」的推薦目錄:
- 關於deerparkplumvillage 在 Quynh Huong Le Do Facebook 的最佳貼文
- 關於deerparkplumvillage 在 Quynh Huong Le Do Facebook 的最佳貼文
- 關於deerparkplumvillage 在 コバにゃんチャンネル Youtube 的最佳貼文
- 關於deerparkplumvillage 在 大象中醫 Youtube 的最讚貼文
- 關於deerparkplumvillage 在 大象中醫 Youtube 的最讚貼文
- 關於deerparkplumvillage 在 Day of Mindfulness at Deer Park Monastery - YouTube 的評價
- 關於deerparkplumvillage 在 Deer Park Monastery - YouTube 的評價
- 關於deerparkplumvillage 在 Divine Buddha and the Self | By Deer Park Monastery 的評價
- 關於deerparkplumvillage 在 IMG_1740 | Deer park, Monastery, Park - Pinterest 的評價
deerparkplumvillage 在 Quynh Huong Le Do Facebook 的最佳貼文
[Ký sự hành trình] LÀNG MAI LỘC UYỂN – SANDIEGO
Phần 1: TĨNH LẶNG & VẠN SỰ TRONG CHÁNH NIỆM 💙
Nhớ hôm ở Ấn Độ, một anh khách hành trình Tứ Động Tâm 5 nói với mình: “Tôi thấy cách MayQ Go đang đi gần với phong cách của Làng Mai, lúc nào được, Quỳnh Hương thử tìm tới Làng Mai xem sao nhé.” Mình cười, “Dạ”. Lúc đó, trong đầu anh đang hướng tụi mình về Làng Mai ở Thái. Nhưng mình cũng không nói với anh, chỉ sau chuyến Tứ Động Tâm vài tuần, tụi mình đã đủ duyên có mặt tại một trong ba Làng Mai tại Mỹ, Làng Mai mang tên Deer Park – Lộc Uyển, lấy tên theo địa danh khá nổi tiếng gắn liền với cuộc đời Đức Phật. Đó là vườn Lộc Uyển, nơi Đức Phật chuyển pháp luân lần đầu tiên cho năm anh em nhà Kiều Trần Như.
Và, cũng trùng hợp với ý kiến của anh khách nọ, chúng mình đi ‘học đạo’. Từ trước đến giờ, tên tuổi của Sư ông Thích Nhất Hạnh đã quá quen thuộc với rất nhiều người Việt Nam và cả bạn bè thế giới, cho dù họ có theo đạo Phật hay không. Cách Sư ông đưa đạo Phật vào đời thật gần gũi, giản dị, chan hòa, mà bạn có thể vô tình bắt gặp các câu nói, lời dạy của Sư ông ở nhiều nơi, trong các quán sách, tiệm cà phê, các nơi công cộng... Sách của Sư ông mình cũng mua gần chục cuốn, nhưng thú thật, có cuốn đọc hiểu, có cuốn… không. Vì thế, trong những lúc hữu duyên tới San Diego này, thật muốn tranh thủ mấy ngày lưu lại Làng Mai Lộc Uyển để ‘thấm’ cái tinh thần làm nên ‘phong cách Làng Mai’ trên toàn thế giới.
Chúng mình tới Làng Mai Lộc Uyển vào tầm cuối giờ sáng một ngày gần cuối tuần. Vùng Encodido khí hậu gần sa mạc, khô hanh. Mùa này chớm vào mùa đông, tầm giữa trưa vẫn lạnh. Sư thầy tri sự (người phụ trách tiếp quản khách) đưa tụi mình đi một vòng cho có khái niệm về Làng, một vùng đất rộng lớn trải rộng trên 500 mẫu Anh, gồm nhiều vạt núi đá. Trên đầu, máy bay nhỏ các loại thường xuyên bay lượn. Sư thầy giải thích, nơi đây từng là nơi đóng quân của một khu căn cứ không quân, nên khi Làng mua lại vào khoảng giữa thập kỷ trước, hầu hết các cơ sở hạ tầng ở đây đều trưng dụng lại từ những gì họ để lại. Thảo nào trông Làng có vẻ rất giản dị, có phần đơn sơ. Ngoại trừ khu Thiền đường lớn mới xây cất mang dáng vòm gợi nhớ mái vòm của Tháp Niết Bàn tại Kushinagar của Ấn Độ, nơi Đức Phật nhập diệt, tất cả đều là những dãy nhà thấp, nhỏ, cấu trúc đơn giản như những dãy nhà tạm.
Thầy Pháp Tuyên, một trong những vị tăng người Việt đang tu tập tại đây cho biết, quan điểm của Sư ông cũng như của Làng Mai là không chú trọng việc xây dựng bên ngoài, mà tập trung xây dựng nội tâm bên trong. The Inner Being – đó mới là thứ cần vun đắp và bồi dưỡng. Thế nên, không bị chia trí bởi những cấu trúc hoành tráng hay đền đài lộng lẫy, tụi mình toàn tâm toàn ý chú ý vào sự tĩnh lặng, vốn gần như là ‘đặc sản’ của Làng Mai Lộc Uyển.
Ở Làng Mai Lộc Uyển, người ta gọi đó là The noble silience – Sự im lặng cao quý. Im lặng để chữa lành mọi thương tổn trong thân và tâm, im lặng để không bị chia trí vào những lời nói, mà quay vào bên trong mình, tập trung chú ý mọi hành động, suy nghĩ của mình. Buổi sáng, thời thiền tại Thiền đường lớn bắt đâu từ 5:45, kéo dài trong 45 phút. Một thời thiền nữa bắt đầu từ 4:30 chiều, cũng kéo dài 45 phút. Và bạn đừng nghĩ mỗi ngày chỉ có bao nhiêu đó phút thiền. Còn có ba thời Thiền ăn – Eating Meditation, kéo dài trong suốt các bữa ăn.
Ở Làng Mai khuyến khích mọi người ăn trong chánh niệm, vì vậy, từ lúc bước vào phòng ăn, nhẹ nhàng lấy đĩa, muỗng nĩa cho mình và nhẹ nhàng lấy vừa đủ thức ăn, bạn sẽ lặng lẽ tìm một vị trí để ngồi, sau đó, bạn sẽ lặng lẽ dùng bữa, hoàn toàn không trò chuyện, để toàn bộ sự chú ý của bạn được tập trung vào thức ăn mà bạn đang nhai, cảm nhận đầy đủ vị ngon hay chất bổ dưỡng mà nó mang lại, cảm nhận đầy đủ tình yêu thương và sự ‘dụng tâm’ mà những người nấu mang đến. Cứ mười lăm phút, chuông đồng hồ lớn trong phòng ăn lại hát ngân nga. Lập tức, mọi người trong phòng như bị… định chú, đứng yên tại chỗ. Ai đang nhai ngừng nhai, ai đang đi dừng đi, ai đang đứng đứng yên, ai đang múc đồ ăn… bỏ muỗng xuống. Lần đầu tiên chứng kiến cảnh này, tụi mình khá bỡ ngỡ. Sau đó mới được giải thích, đó là thiền thức tỉnh theo tiếng chuông, để cứ bất cứ khi nào một tiếng chuông ngân nga tại Làng Mai, bất kể tiếng chuông báo giờ hay kẻng báo hiệu giờ ăn…, tất cả mọi người cần dừng mọi hoạt động, chỉ tập trung hoàn toàn vào tiếng chuông ngân. “Điều này giúp chúng ta tập dần thói quen ‘kéo’ tâm trí chúng ta về hiện tại, cho dù có thể nó đang trôi tận đẩu tận đâu” – vị sư cô giới thiệu sinh hoạt cho chúng mình cho biết.
Bạn sẽ muốn biết cảm giác hay phản xạ đầu tiên của tụi mình trước điều này? Trước hết là thấy… hơi hơi buồn cười. Sau đó hơi… thấy gò bó, đặc biệt là phải hoàn toàn im lặng trong lúc ăn cơm. Thế những sau khi được sư cô giải thích nhẹ nhàng, cảm thấy có lý. Nên những lần sau không còn cảm thấy bị gò bó, khó chịu nữa. Thậm chí, những bữa sau đó, khi đã quen dần, đưa một muỗng thức ăn vào trong miệng, chịu khó nhai chầm chậm, còn chịu khó… phân tích đâu là sự mềm của hạt oatmeal, đâu là vị béo của hạt óc chó, đâu là vị ngọt ngọt cưng cứng của trái nho khô… Bữa nào bạn thử một lần đi, ‘ăn trong chánh niệm’, sẽ ‘nhìn’ ra được một số thứ mà có thể bình thường, do vừa ăn vừa trò chuyện bạn sẽ không kịp nhìn ra đâu 🙂
Sự tĩnh lặng còn được cảm thấy trong những thời thiền hành – walking meditation. Sáng chủ nhật, rất đông người lái xe về đây để dự thời thiền hành chung. Trên dưới trăm người đủ màu da đủ màu tóc, có người đi cùng người yêu, người đi cùng vợ - chồng, có cả gia đình gồm ba mẹ và vài cô cậu nhỏ, nắm tay nhau, cùng đi trong tĩnh lặng một cách thong dong, qua những con đường mòn xuyên qua khu rừng nhỏ, theo sự dẫn đầu của vị sư trụ trì người Bắc Âu. Ở cách tu theo phái Làng Mai không có sự phân biệt rạch ròi giữa nam và nữ giới, nam nữ có thể ngồi cùng bàn dùng cơm chung, các cặp đôi khi đến với Làng Mai vẫn có thể nắm tay nao cùng dạo bước thiền hành. Văn hóa ôm hôn và nắm tay cũng được nhìn thấy khá nhiều tại đây. Mình nhớ, có một lần đọc được bài viết Sư ông khuyến khích tinh thần ôm trong chánh niệm và tính chữa lành của những cái ôm, để từ đó nhà MayQ chúng mình mới mạnh dạn đưa những cái ôm và những cái nắm tay vào trong mọi hoạt động kết nối của nhà MayQ Go đó! Thấy biết ơn Sư ông về sự khuyến khích này, một tinh thần nhân văn rất cởi mở và khoáng đạt mang tính chữa lành rất lớn lao.
Chánh niệm – Mindfulness còn được khuyến khích mọi lúc, mọi nơi, mọi góc cạnh của đời sống sinh hoạt tại đây. “Ở đây chúng ta mỗi lúc tập trung làm một việc thôi” – vị sư cô hướng dẫn sinh hoạt chung giải thích. Vì thế, ăn là chỉ ăn, ngủ chỉ ngủ, đi chỉ đi… Và ‘thiền làm việc’ là kiểu làm việc thật tập trung, chậm rãi, chú trọng chất lượng công việc. Điều này thực sự rất khó, đặc biệt với kiểu người sống hấp tấp hiện nay như… người thường chúng ta. Nếu bạn tập được thói quen này, hẳn sẽ không còn cảnh đang gõ bài thì… muốn xem facebook, vừa ăn vừa làm việc, hay lúc buồn ngủ lại muốn đọc sách…
Ở Làng Mai Lộc Uyển, bạn hay nhìn thấy đôi chỗ này một bộ bàn ghế gỗ, ở chỗ kia một vài khúc cây để ngồi… Nơi nơi đều có thể sẵn sàng cho bạn ngồi xuống, khép nhẹ mắt và tập trung vào hơi thở, hoặc chỉ đơn giản ngồi đó và lắng nghe thiên nhiên êm đềm xung quanh. Làng Mai Lộc Uyển còn có một không gian ấm cúng, gọi là Tea Room – Nhà Trà, nơi có bộ bàn ghế sofa êm ái, bàn ghế để ngồi viết lách, cờ vua và một số loại cờ để luyện trí, các nhạc cụ acoustic đủ để tạo thành một ban nhạc hấp dẫn… Vị sư thầy tri khách cho biết, không gian này mở cho tất cả mọi người, ngoại trừ những thời tham thiền chung hoặc yêu cầu cần có mặt, thời gian tự do, mọi người có thể vào đây, pha trà hay cà phê, đọc sách hay trao đổi cùng bạn bè… Bên ngoài ban công, hững hờ đôi ghế tựa êm ái, như mời gọi người ngồi vào đó, sưởi chút nắng ấm của những ngày đông bắt đầu giá lạnh.
Không khí chậm rãi, thanh tịnh, nhẹ nhàng bàng bạc nơi nơi khiến bạn không cảm thấy bạn đang đi vào một chốn tu hành, mà là một không gian ‘retreat’, nơi bạn có thể tĩnh tâm một thời gian, ngắn dài là tùy duyên của bạn. Có lẽ đây là lý do vì sao lượng người tìm đến nơi này để xin lưu lại ngày càng nhiều, ngắn thì vài ngày như chúng mình, dài thì một vài tuần lễ… Tụi mình gặp ở nơi này vài chàng trai trẻ, người Mỹ, xin ở lại nơi này đã vài tháng. Mark, một trong số họ đã 26 tuổi bảo với mình rằng em “không hề biết gì về đạo Phật, cha mẹ em còn là người đạo Công giáo cơ”. Thế nhưng em đang cảm thấy lạc lối trong cuộc đời này, và em “cần một khoảng thời gian để ‘feagure things out’ – sắp xếp lại mọi việc trong nội tâm mình”. Ở đây, cùng với mọi người khác, em dậy sớm, hành thiền, làm việc, buổi trưa có thể tham gia chơi bóng chuyền một chút với các huynh đệ tại đây, và buổi tối, sau khi mọi việc đã xong, nếu muốn, còn có thể tập trung lên khu Nhà Trà để xem phim tài liệu cùng một nhóm tình nguyện viên lưu lại dài tháng khác, trong đó có một bác sĩ đã từng rất thành danh, một số người khác cũng là những người trưởng thành, đã đi làm, tự nhiên cảm thấy cần một chỗ ‘thu mình lại, suy nghĩ’.
Khá nhiều các thầy ở đây cũng xuất phát từ những lần đến thăm, lưu lại, tĩnh tâm và sau này cảm thấy rất phù hợp với không khí nơi này nên sau đó xin ở lại lâu hơn, và dần dần, quyết định xin xuất gia luôn. Thời điểm tụi mình đến, nơi này đang có hai mươi thầy và ba mươi sư cô, trong đó có bốn thầy người Việt, còn lại là người tứ phương: châu Á, châu Âu, người Mỹ cũng nhiều. Những ai không có điều kiện lưu lại lâu thì đưa gia đình, người thân lên cùng tham dự buổi thiền ngồi buổi sớm, thiền hành đi trong rừng vào giữa sáng, và thiền ăn vào giữa trưa. Cứ như vậy, hàng tuần có đến vài trăm người tìm đến Làng Mai Lộc Uyển. Vị sư tri khách cho biết, hiện giờ, ở Mỹ có ba cơ sở Làng Mai, ở Pháp 2, ở Úc 1, Đức 1, Hongkong 1, và Thái 1, vị chi là 9 cơ sở Làng Mai trên toàn thế giới.
Cảm thấy duyên thật kỳ lạ. Làng Mai ở Thái Lan là nơi rất nhiều bạn bè mình đã đến, đã rất yêu và khuyến khích tụi mình nên đến một lần. Vậy mà, cái nơi gần như vậy lại chưa tìm đến được, duyên lại đưa tìm đến ngay một nơi rất xa, ở một tiểu bang nơi Bờ Tây nước Mỹ.
Những ngày cuộc đời như phim kéo giãn ra thành chậm lại bốn lần, mọi cái chậm rãi, nhẹ nhàng, cũng yên ắng đi gấp bốn lần, một kẻ luôn tất bật với hàng loạt những dự án và lịch trình chạy song song như mình cảm thấy thật lạ lẫm. Nhưng càng ngày mình càng tin rằng duyên luôn đưa ta đến những điều phù hợp và xứng đáng nhất với mình. Sau ba ngày học hỏi tại Vạn Phật Thành, giờ đây, ba ngày nữa tại Làng Mai Lộc Uyển lại tiếp tục đưa mình đến với những trải nghiệm khác biệt, nhiều bài học về sự cảm nhận không hẳn là mới mẻ, nhưng mọi cái được đẩy lên những tầng nhận thức mới. Cảm thấy, chuyến đi này không những mang lại rất nhiều lợi lạc cho bản thân mình và các chị em, mà con mang tính cột mốc quan trọng. Để biết rằng, sau chuyến đi này, với tất cả những gì tụi mình thu nhận được, ‘sạc’ được, chúng mình sẽ tiếp tục bước sang những trang đời mới, mênh mang hơn…
Biết ơn 🙏
(2.12.2019 – QH)
#ĐivàGhiQHLD
#LàngMai #LàngMaiLộcUyển #PlumVillage #DeerParkPlumVillage
#SanDiego #US
💙 Phần 2: Làng Mai Lộc Uyển: Sống như một dòng sông:
https://www.facebook.com/297582483714577/posts/1478257395647074?sfns=mo
deerparkplumvillage 在 コバにゃんチャンネル Youtube 的最佳貼文
deerparkplumvillage 在 大象中醫 Youtube 的最讚貼文
deerparkplumvillage 在 大象中醫 Youtube 的最讚貼文
deerparkplumvillage 在 Deer Park Monastery - YouTube 的推薦與評價
Welcome to a new weekly class from Deer Park Monastery on the topic “The 40 Tenets of Plum Village”. This class is offered by Br Phap Luu (Br Stream) and ... ... <看更多>
deerparkplumvillage 在 Divine Buddha and the Self | By Deer Park Monastery 的推薦與評價
... 21 loves, 3 comments, 4 shares, Facebook Watch Videos from Deer Park Monastery: (Class #33) The 40 Tenets of Plum Village with Thầy... ... <看更多>
deerparkplumvillage 在 Day of Mindfulness at Deer Park Monastery - YouTube 的推薦與評價
This is the talk of Thay from the Day of Mindfulness attended by over 2000 people at Deer Park Monastery, in Escondido, CA, on Sunday, ... ... <看更多>