#mentor_in_spotlight #2k3_nulocareer
Mentor #73 Giãi bày góc khuất ngành kiến trúc sư - thiết kế nội thất
Dì gửi contact của mentor Thy
IG: https://www.instagram.com/wesaid.spacesaid/
FB: https://www.facebook.com/thytran.1601/
Post này là dì dành cho Thy nên phần reply thắc mắc post này là của Thy <3
Chào các bạn, mình là Thy, 26 tuổi. Mình hiện tại làm việc như một Kiến trúc sư-Thiết kế nội thất Freelancer, đồng thời là owner-founder của 2 brand F&B be bé khác nhau. Mình từng học ở ĐH Kiến Trúc TPHCM ngành Thiết kế nội thất trong 2 năm và chuyển sang du học ở Hà Lan về Interior Architecture. Vì Việt Nam chia riêng chỉ có Kiến Trúc, hoặc Nội Thất, nhưng Interior Architecture là một ngành chung cả 2 mảng này.
Thế nên mình có kinh nghiệm về việc bỏ học/học tiếp, chương trình học về ngành Thiết kế của Việt Nam so với Phương Tây, hoặc đoạn chênh vênh tuổi 20 khi không biết làm gì với cuộc đời mình, nên mình từng vác balo đi tình nguyện ở Nepal trong 3 tháng, và cả kinh nghiệm trekking Himalaya một mình và trải nghiệm đời sống tinh thần. Nên mình welcome mọi câu hỏi liên quan đến trải nghiệm cá nhân của mình, nếu mình biết mình sẽ không ngần ngại reply cho các bạn. Ngoài ra mình còn có cả 3 năm kinh nghiệm startup với F&B hay sơ bộ về một thương hiệu sống sót trên thị trường qua cơn bão ngả nghiêng hơn một năm qua (nhưng mà thôi có lẽ mục này mình để dành cho các mentor khác đúng ngành hơn).
Hôm nay mình chỉ muốn chia sẻ cho các bạn về niềm tin và góc nhìn khi chọn theo nghề này của mình, dựa trên chút kinh nghiệm ít ỏi mà mình có. Đây là một góc nhìn rất cá nhân và đầy lý tưởng hoá, mình biết. Khi trải qua nhiều lần lăn lộn và cái tôi thiết kế của mình dần dần bị mài mòn từng chút một, hôm nay mình chọn chia sẻ ở đây, không phải là những khó khăn thất vọng mà ai cũng sẽ gặp khi làm nghề, nghề nào cũng khó khăn vậy, không chỉ riêng nghề này. Mình chọn chia sẻ niềm tin của mình, khi giữa bao nhiêu lần mình tuyên bố bỏ nghề, không làm kiến trúc nữa. Nhưng rồi tận sâu bên trong, vẫn có gì đó giữ mình lại, để tiếp tục làm. Có lẽ, chính là để đi tìm những đáp án cho trăn trở cá nhân của mình.
VAI TRÒ CỦA NGƯỜI THIẾT KẾ ĐỐI VỚI KHÔNG GIAN
Nhiều người vẫn đang nghĩ rằng thiết kế nội thất, là đơn giản tô vẽ vài mảng tường trong nhà, thêm chút ít bàn ghế tủ kệ, treo vài bức tranh, trồng thêm ít cây, là xong. Đa số mọi người, cả người trong ngành hay ngoài ngành, thường có những lầm tưởng như vậy. Không phải Thiết Kế không gian nội thất và Trang Trí nội thất bị đánh đồng như nhau chỉ mới ngày một ngày hai. Thậm chí bao nhiêu năm nay, trong từ điển Tiếng Việt, Interior Design vẫn là ngành Trang-trí Nội thất đó sao? Không trách được bao nhiêu thế hệ nghề này vẫn luôn hay có định nghĩa: làm nghề nội thất, là làm Trang-trí. Đúng là nghề này phải bao gồm Trang-trí (Decor), Trưng bày (Display), Bố trí công năng (Layout & Function), nhưng quan trọng nhất: là Concept, là cái hồn, là cái năng lượng mà người thiết kế thổi vào không gian.
Mình hay ví von đó là công việc kiến tạo, như sinh ra một đứa trẻ. Việc kiến tạo không gian, là tạo nên một hình hài, và đứa trẻ đó có sinh mệnh, linh hồn hay chỉ là vật vô tri vô giác, phụ thuộc rất nhiều vào người tạo nên nó.
Thế nên bạn là một nhà thiết kế (Designer/Creator), chứ không phải là Thợ vẽ (Worker/Renderer/Copier). Đây là một chủ đề mang đầy tính phiến diện, mình biết. Nhưng thực sự để cho việc thiết kế - kiến tạo ngừng bị đánh giá rẻ và thấp, chúng ta cần phải thay đổi suy nghĩ theo lối mòn bị quy chụp từ bao đời nay.
WE ARE ALL - WE ARE NOTHING
Loài người chúng ta, vốn rất tự tin, khi chúng ta đang làm việc của một Đấng sáng tạo. Đúng, chúng ta có thể làm được tất cả, chúng ta có thể kiến tạo, chúng ta có toàn quyền quyết định sự sống của rất nhiều loài sinh vật khác. Nhưng cũng đừng quên ý thức rằng: chúng ta là tất cả, đồng thời chúng ta không là gì cả.
Đã từng có lúc chính bản thân mình trở nên tự mãn, cái cảm giác hài lòng khi vừa hoàn thành một công trình, mang đến trên cõi đời này một không gian mới. Trong phút chốc, mình cảm thấy bản thân đầy quyền lực, với giá trị con người của mình chính là những thứ mình vừa tạo ra, và tự thấy thỏa mãn với ý nghĩ đó. Với những suy nghĩ còn quá nông cạn và non nớt, mình tự cho rằng bản thân mình có quyền quyết định tất cả mọi thứ. Mình vừa đặt lên Trái Đất này một không gian hiện hữu có giá trị lâu dài và tồn tại ít nhất là 10-20 năm nữa, và mình không hề có chút mảy may suy nghĩ về cái “giá trị" và mình vừa đặt nặng lên vai Đất Mẹ hay cái “trách nhiệm” mà mình phải gánh, đi kèm với cái “quyền lực” đó.
Những người bác sĩ có cảm giác như thế? Họ có cảm thấy giá trị của mình, hay nghĩ rằng mình có vai trò quan trọng, mỗi khi đón nhận một sinh linh đến với thế giới này? Hay khi họ đánh vật để níu kéo sự sống của một linh hồn, và họ thắng? Không, bởi vì đối với mỗi bác sĩ, họ thuộc lòng lời thề Hippocrates: Chúng ta không phải là Chúa Trời.
Làm thiết kế - kiến trúc là một nghề khó. Đứa trẻ nào cũng mang theo những ước mơ, mong muốn trong sáng từ những ngày mới bắt đầu nhập học và chọn ngành này. Từ lúc cầm lên cây bút chì học cách chuốt ngòi để vẽ từng khối hình hoạ, rồi từ từ là vận dụng hết kỹ năng thuyết trình diễn đạt để thuyết phục khách hàng, đấu tranh với team xây dựng, team kỹ thuật kết cấu, rồi chạy đua với doanh số và chi phí cuộc sống, hy sinh sức khoẻ, tuổi trẻ,... Còn mấy ai giữ lại được cho mình sự trong veo và ước muốn ban đầu? Còn mấy ai giữ lại trong tim sự nhiệt huyết hào hứng với sự sáng tạo của mình? Cả thứ cá nhân và cơ bản nhất, còn bị mài mòn theo thời gian, thì ai sẽ quan tâm tới trách nhiệm đối với Đất Mẹ?
Chính đôi bàn tay non nớt học cách cầm dao chuốt chì từ những ngày đầu sẽ góp phần tạo nên ảnh hưởng một phần không nhỏ đến thế giới sau này. Liệu những con người đang cần mẫn kiến tạo, xây dựng, đặt nền móng vật chất cơ bản cho sự phát triển của thế giới này, họ có cần lời thề Hippocrates của riêng mình?
.
.
.
Mình để lại một câu hỏi thay cho lời kết. Cảm ơn các bạn đã đọc đến đây. Nếu bạn quan tâm đến những dòng suy nghĩ cá nhân này của mình, bạn có thể follow trang IG của mình về không gian: ‘wesaid.spacesaid’. Vì cuộc sống này là để không ngừng học hỏi và trải nghiệm, đừng ngại ngần chia sẻ góc nhìn và quan điểm cá nhân của bạn để bọn mình cùng nhau thảo luận nhé.
同時也有10000部Youtube影片,追蹤數超過2,910的網紅コバにゃんチャンネル,也在其Youtube影片中提到,...
thytran 在 Vuta Linh - Fashion Designer Facebook 的最讚貼文
Vui lòng đọc Tiếng Việt bên dưới!
In our dreams, what do we see? What do we dream?
Sometimes, dreams are not just a state a mind, playing out when we sleep, with all the fantasies that perhaps we too frequently think of during the day. My dream is a journey of looking into the subconscious mind, listening to all the different voices and sides of ourselves.
Dream is a mental tug of war with a carefree outlook but internally, holds the complicated sentiments of a woman. She is the representation of the fundamental emotions, without any rules. She is her own person, with strong minded spirit and free of restrictions, with moments of childlike innocence and those of distantness and irritation. She doesn’t yet, know her place in life, so she dreams, she fears and runs away from the truth. Reality is a dream and dream is the reality.
My dream is represented through materials with the contrast of stiffness and softness, of traditional details and contemporary structures, of the darkness and bright, passionate and colorful sunset hues. All of those create a mysterious chaos, that is the multidimensional layers within a woman, and all of us.
Trong cơn mơ, ta mơ gì?
Đôi khi, mơ không phải là giấc mộng mị xuất hiện khi ta ngủ, với những viển vông không có thực do ngày nghĩ nhiều nên đêm lại thấy. Mơ của Tôi là một ý niệm về việc nhìn sâu vào tiềm thức bên trong con người, để lắng nghe những bản thể khác nhau của chính mình.
Mơ là cuộc rượt đuổi với vẻ bề ngoài vô tư lự nhưng nội tâm lại ẩn chứa những xúc cảm phức tạp của một cô gái. Cô là hiện thân của mọi hỷ, nộ, ái, ố nhưng không theo lề lối, cô là chính cô với sự ương bướng, không gò bó trong một quy luật nào, lúc ngây thơ, trẻ con, lúc khó chịu, cáu kỉnh hay lạnh lùng. Cô không thể trả lời câu hỏi mình là ai trong cuộc đời thực, nên cô mơ, cô sợ hãi, trốn chạy sự thật. Thật là mơ mà mơ là thật.
Mơ của Tôi là sự tương phản giữa chất liệu mềm rủ và thô cứng, là những chi tiết truyền thống trên nền cấu trúc hiện đại, là sắc đen, chàm xanh pha màu cam cháy, tro hồng của hoàng hôn,... Tất cả, tạo nên cơn mơ hoang đường, ma mị về sự đa nhân cách trong một người con gái, và trong mỗi chúng ta.
Thanks to,
#model #trangpham
#photograhper #nguyenminhduc
#makeup #vienduong
#hair #thytran
#prop #vandinh
#asistant #narcissismteam
#contentwriter #hangvuong
#translator #nickyvu